Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Vẫn tủi hờn khuya sớm không cùng anh Lời yêu thương cho ngắn lại năm canh Đêm lạnh lùng bờ mi nhoè l ệ ướt Đời thăng trầm nhiều trái ngang dâu bể Em cần lắm khi có anh giúp sức Giúp cho em có thêm nhiều nghị lực Bước độc hành chông gai trắc trở Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Canh cánh bên lòng tình anh nặng nợ Cứ nhạt nhòa rồi bỗng dưng nức nở Nghẹn đắng con tim dấu yêu đầu bỡ ngỡ Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối Sao tránh được ,một thời nông nổi Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội Hai chúng mình mãi hai nửa đơn côi Nếu có thể xin một lần nữa thôi Anh tiễn đưa em một ngày sau cuối ? Hồng Anh
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt