Skip to main content

Posts

Sao em vẫn nhớ

Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Vẫn tủi hờn khuya sớm  không cùng anh Lời yêu thương cho ngắn lại năm canh Đêm lạnh lùng bờ mi nhoè l ệ  ướt  Đời thăng trầm nhiều trái ngang dâu bể Em cần lắm khi có anh giúp sức Giúp cho em có thêm nhiều nghị lực Bước độc hành chông gai trắc trở Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Canh cánh bên lòng tình anh nặng nợ Cứ nhạt nhòa rồi bỗng dưng nức nở Nghẹn đắng con tim dấu yêu đầu bỡ ngỡ Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối Sao tránh được ,một thời nông nổi Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội Hai chúng mình mãi hai nửa đơn côi Nếu có thể xin một lần nữa thôi Anh tiễn đưa em một ngày sau cuối ?    Hồng Anh

Mắc nợ

Chỉ một lần lỡ mang dấu vòng tay Để cả đời phải đeo theo nỗi nhớ Cũng từ đó hai chúng mình mắc nợ Thương nhớ hoài thương nhớ chẳng phôi phai Đi suốt chiều dài quá khứ tương lai Hình anh vẹn nguyên trong trái tim nhỏ Một đời người bao thăng trầm này nọ Cố lạnh lùng như thể chẳng có ai Bỗng vỡ òa nức nở những đêm dài Trót thương rồi nên phải mang nợ mãi Theo suốt cùng em tháng ngày còn lại Dẫu khuất xa sao thấy giống đôi hài Chẳng thể nào tráo đổi với một ai Em biết chứ anh đã từng từ biệt Im lặng làm ngơ giả như câm điếc Rồi tự thú tội nơi trái tim mình Thôi anh ạ, ta đã  lỡ nợ tình Cứ để vậy xin anh đừng đem trả Hãy cứ coi chúng mình như xa lạ Không trả nổi đâu, càng trả càng dầy

Nhớ biển...

Tôi vẫn mơ điểm dừng chân lần cuối Bên bờ biển còn có người đón tôi Cuộc đời này hưu quạnh lại đơn côi Nợ đời song nay mai tôi sẽ tới Chùa phật quang điểm đến tôi mong đợi Có sư thầy hiền đạo Thích Chân Quang, Gương  tu hành đạo nghĩa gần xa vang Cảm ơn thầy người soi đường dẫn lối Tâm hồn tôi bụi hồng trần tăm tối Chẳng biết đâu nơi chốn để tu hành Âm dương hai cõi mờ mịt mong manh Bài thuyết pháp thầy giảng tôi sáng dạ Lòng mến mộ Di Đà dâng biển cả Được sống những ngày tu luyện thanh cao Đêm lại đêm làm bạn cùng trăng sao Ngồi bên biển đón từng con song vỗ Ngồi bên biển nhìn những chiều mưa đổ Tả lòng tôi , mãi yêu biển vô bờ Xin biển nhé ...Hãy gắng đợi chờ Tôi sẽ về ..biển yêu, tôi rất nhớ! Hồng Anh blog

Anh nhớ ..!

Em có biết hằng đêm anh trăn trở Nỗi nhớ về em da diết cồn cào Đêm mịt mờ nghe gió thổi lao xao Anh ngỡ tưởng như tiếng em đang gọi Anh nhớ em nhớ điệu cười giọng nói Nhớ từng hơi thở nhớ lắm làn môi Nhớ cả dáng đi, điệu đứng dáng ngồi Lúc bên anh em dịu dàng  e thẹn Chỉ vậy thôi ,mà như lời ước hẹn Cứ lớn dần trĩu nặng cả  lòng anh Níu chặt  anh như lá níu gi ữ  cành Ngọn lửa tình chưa khi nào tắt nguội Em thả nhớ thương cho anh tiếc nuối Ngày ấy bên nhau anh để tuột trôi Giá có thể xin chỉ một lần thôi Một lần thôi cũng sẽ là mãi mãi Gía có thể, dấu yêu xưa trở lại Xin suốt đời  thương nhớ mình em thôi Sẽ theo em đi cuối đất cùng trời Sẽ thương em cả sớm trưa chiều tối!

Mỗi chữ là hạt cát

Con người là động vật  Có hơn bởi ngôn ngữ  Nếu mà không biết chữ  Chỉ là một con khỉ  Em ơi phải chăm chỉ  Mỗi chữ là hạt cát  Mỗi ngày thêm vài hạt  Nhặt cát trên xa mạc  Rồi em sẽ xây được  Một lâu đài tri thức  Rèn mình thành mẫu mực  Giúp được dân được nước  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Rèn cái đầu thông minh  Sống có nghĩa có tình  Biết nhìn xa trông rộng  Mỗi ngày gắng chuyên cần Nhặt  hạt cát nhỏ tí Sau này là vũ khí  Trong cuộc đời mưu sinh.  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Mài sắt mãi thành kim  Đủ cánh bay đi tìm  Chân trời em mơ ước   Mỗi ngày gắng chuyên cần Nhặt  hạt cát nhỏ tí Sau này là vũ khí  Trong cuộc đời mưu sinh.  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Mài sắt mãi thành kim  Đủ cánh bay đi tìm  Chân trời em mơ ước

Chỉ cần một tiếng em !

Em không xin tiền bạc  Càng không xin tình yêu  Chỉ xin anh một điều  Đừng bao giờ giận dỗi  Em  không thể chịu nổi  Cái gọi là chiến tranh  Giữa hai người em,anh  Ngày càng thêm xa cách Như hai cục nước đá  Tình càng thêm trôi xa  Bao ân tình đã qua  Dửng dưng như xa lạ  Đời cô đơn vất vả  Nếu thiếu một trong hai  Mỗi ngày mới sớm mai  Con chim bay lẻ bạn  Giữa biển đời bát ngát  Cánh chim chiều mỏi mệt  Khi tình yêu đã chết  Gió giông đời sẽ đến  Anh ơi xin hãy nhớ Dẫu khi vui khi buồn  Chỉ cần một tiếng em!  Cũng đã vui quá đỗi Dẫu ngàn trùng xa cách  Chỉ cần một tiếng em Vẫn như anh có mặt  Ở bên em nồng nàn!   

Thế cũng đủ rồi

                                                                   Nếu phải giận hờn anh                                                                     Em sẽ đổi  lại bằng im lặng đợi chờ                                                                    Nếu phải xa anh .                                                                    Em xin gửi anh nhiều  thương nhớ                                                                    Bởi đâu thể biết một ngày mai                                                                   Ta không còn tồn tại trên đời                                                                    Hãy yêu thương khi ta còn hơi thở ! Đã nhiều lúc giận anh không muốn nhớ  Trái tim đau không gọi tên anh hàng giờ  Thôi tình yêu em dấu ở giấc mơ  Ở ngoài đời em xin là em gái tốt  Rồi mai đây cuộc đời lỗi mốt  Anh em mình vẫn còn có trong nhau.  Ngày tháng vô tình xin anh đừng lãng phí .  Mỗi phút giây ta sống ở trên đời.  Em đâu thể làm gì an

Hà Nội ngày trở về

Hà nội đây rồi đất tổ quê cha                                                            Ngày nối ngày đơn côi lẻ bóng Em đã ra đi khi trăng tròn tuổi                                                           Hòa nhạc vào thơ tả nỗi lòng ! Nay em trở về hai mươi lăm   rưỡi Em chẳng nhận ra dấu vết ngày nào Bờ rào râm bụt bên cạnh cầu ao Giờ phố xá đông, người xe tấp nập Tìm đâu ra dấu vết xưa e ấp Đường dọc ngang xen hàng nhà xây cao Bỗng thấy lòng mình xa xót nôn nao Và cô đơn giữa phố đông người chật Đứng lặng im như điều gì vừa mất Nỗi nhớ anh thêm da diết cồn cào Anh ở đâu giữa Hà Nội ồn ào Biển nhớ lòng em không thể nào yên lặng   Mặt  trời đi ngủ  hoàng hôn tắt nắng  Em phải về thôi xa hà nội thôi Lưu luyến tủi hờn  lòng em bao nỗi Em trở về cùng ngày tháng cô đơn Gói lại tình anh cùng những dỗi hờn Đem chôn chặt dưới nấm mồ dĩ vãng Em đã hiểu không còn mùa xuân sang Thôi anh nhỉ những điều là mộng mị Níu kéo chi cho thêm buồn suy nghĩ Níu kéo chi c

Hoa dại

Em là bông hoa dại Mọc ở ven bờ đường Đất khô cằn sỏi đá Ngày dãi nắng đêm sương Thân héo khô thiếu nước Sức sống vẫn kiên cường Ngại chi trời mưa gió Bão tố lẽ đời thường Đơn sơ và giản dị Tâm tính em hiền lương Ghét ong ve bướm lượn Gieo rắc tình vấn vương Em họ nhà hoa dại Quen khí trời trong lành Sợ lắm nơi ô nhiễm Bụi bậm chốn đô thành Toàn các anh các chị Môi tô đỏ mắt xanh Mà tình nhanh thay đổi Sống mưu mô cạnh tranh Em là đóa hoa dại Không khoe sắc tỏa hương Duyên thầm em che dấu Càng gần càng mến thương Khách qua đường xuôi ngược Xin đừng chê hình hài Bởi em là hoa dại Thân em rất nhiều gai Hương em tỏa thơm mãi Đâu dám làm đau ai Âm thầm làm mật ngọt Vui cùng với nắng mai   Trời mưa không nơi trú , Trời nắng cháy héo khô  Ôi thân em sao khổ  Một đời thân hoa dai .  Có bận lòng chi ai

Em vẫn biết

Vẫn biết rằng em không là duy nhất Trong trái tim anh đã chật bóng hồng Vẫn biến rằng anh đủ ấm mùa đông Chẳng nhớ thương em, như em vẫn nghĩ Em đâu biết, rồi sau em là  gì Chẳng ghen tuông khi anh yêu người khác Em chỉ ước sao em không bị lạc Trên đời này, anh em ,hóa người dưng Anh còn nhớ, anh cùng em, đã từng Đã từng yêu nhau ,đã từng hạnh phúc Sao anh nỡ làm em buồn liên tục Buồn giận anh , em vò sé nát lòng Em vẫn biết tình chẳng được như mong Bời đời em vướng bận nhiều trắc trở Cố quên anh mà sao em vẫn nhớ Vẫn mong được gặp gỡ lúc bơ vơ Vẫn thấy lòng mình tê tái ngẩn ngơ Cơn gió lạnh trở mùa như nhắc nhở Cuối trời xa anh có duyên chồng vợ ? Còn nhớ  em cùng kỷ niệm một thời !  

Quên em đi

Quên em đi xin anh đừng nhớ lại Cho đời em mưa gió được yên bình Cho tình em còn giữ được nguyên trinh Cứ coi như em một lần lầm lỗi Quên em đi cho trời yên gió thổi Em quen rồi những tháng ngày đơn côi Mưa nắng hư hao lửa yêu đương tắt rồi Thề hẹn xưa đã chôn vùi quá khứ Xin hãy quên em quên đi mọi thứ Một thời yêu ta có ở trong nhau Hãy quên đi cả hạnh phúc khổ đau Không giận hơn không biết buồn biết tủi Dẫu em chỉ còn cô đơn lầm lũi Em không về chốn cũ cùng anh đâu Bởi nơi ấy em sẽ  chỉ buồn rầu Gợi nhớ, yêu thương một thời nông nổi ............................................................................................................................................................ Dẫu em chỉ còn cô đơn lầm lũi  Em không về chốn cũ cùng anh đâu  Bởi nơi ấy em sẽ chỉ buồn rầu  Gợi nhớ, yêu thương một thời nông nổi

Hai chúng mình trót mang duyên nợ

Hai chúng mình đã trót mang duyên nợ Cùng đoạn trường, cùng chung riêng trắc trở Cùng nhớ nhau đến tận cùng nỗi nhớ Gi ữ  trọn trong nhau từng kỷ niệm nhỏ Rưng rức lòng những đêm trời trở gió Vẫn dặn lòng thôi nghĩ suy này nọ Nhiều lắm trái ngang đường đời gian khó Rong ruổi hoài không nên duyên chồng vợ Vẫn mãi nhớ thương ôm sầu trăn trở Vẫn lặng thầm gửi thương nhớ về nhau Gom nồng nan thương nhớ nặng sâu Và hy vọng một bến bờ neo đậu Đã trót trao nhau ngọt ngào yêu dấu Dẫu một lần thôi, đó cũng là mãi mãi Là nhớ thương nhau những ngày còn lại Là đêm dài chia ly buồn tê tái Neo buộc đời em trong tình nồng mê mải Anh nhé xin đừng thêm một lần trót dại Cùng với một ai, thì cũng là không phải Bởi chỉ mình anh,bến bờ em chọn lựa! ................................................................................................................................................................ Neo buộc đời em trong tình nồng mê mải  Anh nhé xin đừng thêm một l

Ngược dòng thời gian

Ngược thời gian em tìm gì  sót lại Về quá khứ dấu yêu xưa một thời Quá nửa đời người vẫn mặn chát bờ môi Vẫn giật mình nhớ ngày xưa dữ dội  Em ngược dòng tìm bến bờ tắm gội Gột rửa bụi đời dầu dãi nắng mưa Tìm con đường nhỏ rợp mát bóng dừa Mong phút dừng chân vô tình gặp gỡ Hai đứa mình cùng chung riêng trắc trở Đời em bão dông, đời anh gánh nặng Không lối đi chung,bởi nợ đời giăng mắc Cùng buồn đau và thương nhớ chồng chất Ngược thời gian tìm những gì chưa mất An ủi lòng mình năm tháng mồ côi Thương đôi bờ mãi bên lở bên bồi Như dấu cắt chia mối tình dang dở Như lời nhắc duyên ta là duyên nợ Hãy cứ coi như một sự tình cờ Kỷ niệm về nhau dấu ở giấc mơ Xin hãy quên đi nỗi buồn vô hạn./.  Ngược thời gian tìm những gì chưa mất  An ủi lòng mình năm tháng mồ côi  Thương đôi bờ mãi bên lở bên bồi  Như dấu cắt chia mối tình dang dở  Như lời nhắc duyên ta là duyên nợ  Hãy cứ coi như một sự tình cờ  Kỷ niệm về nhau dấu ở giấc mơ  Xin hãy quê

anh có về thêm lửa ấm yêu thương

Anh có về thêm lửa ấm yêu thương? Khơi lại nồng nàn,khao khát chờ mong Cùng tháng năm em dấu tận đáy lòng Tháng ngày dài mưa nắng đã hư hao Anh có về cho cháy hết khát khao Thả giấc chiêm bao màn đêm buông thả Để được cùng nhau một lần xa ngã Để được thẹn thùng trao lửa yêu đương Anh có về gói lại những vấn vương Năm tháng cách xa duyên tình trắc trở Vỗ về con tim mấy mùa lầm lỡ Đốt lại lửa tình lạnh nguội đam mê Anh có về đón ngọn gió triền đê Câu hẹn thề bên nhau ta nhắc lại Cùng lãng quên những ngày sầu tê tái Nối nhịp vần vững bước tới tương lai ............................................................................................................................................................ Anh có về gói lại những vấn vương  Năm tháng cách xa duyên tình trắc trở  Vỗ về con tim mấy mùa lầm lỡ  Đốt lại lửa tình lạnh nguội đam mê   Anh có về đón ngọn gió triền đê  Câu hẹn thề bên nhau ta nhắc lại  Cùng lãng quên những ngày sầu tê tái

Anh nhé hãy trở về

Từ ấy anh đi trời em giá lạnh Ngày nối ngày em mỏi mắt ngóng trông Lặng lẽ quạnh hưu thương nhớ xếp chồng Còn nhớ không anh lời xưa thề hẹn Anh ở nơi đâu,giờ đã thân quen Chẳng nhớ về em tình đầu xưa cũ Đâu phải bận lòng gửi về lời nhắn nhủ Anh không buồn đêm nghe tiếng mưa rơi Anh đâu biết em vẫn hằng mong đợi Một lời hẹn mà em vẫn đơn côi Lời anh hứa, chỉ yêu mình em thôi Níu giữ em như sợi dây định mệnh Anh so sánh, để em giữa chênh vênh Trong tình yêu điều gì là cần nhất Em không vẹn toàn nhưng yêu chân thật Yêu đắm say, yêu mãi tới sau này Anh cứ đi biền biệt hết tháng ngày Cho thỏa khát khao,kiếm tìm  mới lạ Vững bước đường xa,nếu anh vấp ngã Trở về nhé anh?.. dù   c ó  muộn màng Anh so sánh, để em giữa chênh vênh  Trong tình yêu điều gì là cần nhất  Em không vẹn toàn nhưng yêu chân thật  Yêu đắm say, yêu mãi tới sau này  Cho thỏa khát khao,kiếm tìm mới lạ  Vững bước đường xa,nếu anh vấp ngã  Trở về nhé anh?.. dù có muộn màng

Có phải anh ,người tình sâu nghĩa nặng

Thủa dại khờ em tìm anh không gặp  Em vội vàng nhặt đại nửa của ai  Nửa đời em lầy lội những lầm sai  Vết thương lòng chẳng bao giờ lành lặn  Nửa cuộc đời nếm đắng cay muối mặn  Nặng gánh hai vai đền trả nợ đời  Chẳng dám đua ai thăm thú vui chơi  Đã bao phen nổi chìm trong im lặng  Có phải anh..? người tình sâu nghĩa nặng  Sẻ chia em những điều còn trống vắng  Có phải anh bầu trời tràn ngập nắng  Tiếp sức em những khi đời mỏi mệt Hay anh lại một người chỉ thêu dệt  Những giấc mơ phù phiếm trong ảo mờ  Cho nhịp vần buồn viết tiếp bài thơ  Cho tình em thêm một lần dang dở  Anh đến rồi lại bỏ đi không nhớ  Bỏ lại em trong ác mộng tủi hờn  Bỏ lại mình em lạnh lẽo cô đơn  Vết thương lòng lại thêm lần đau đớn  Hay anh lại một người chỉ thêu dệt   Những giấc mơ phù phiếm trong ảo mờ   Cho nhịp vần buồn viết tiếp bài thơ   Cho tình em thêm một lần dang dở  Anh đến rồi lại bỏ đi không nhớ   Bỏ lại em trong ác mộng tủi hờn   Bỏ lại mình em lạnh lẽo cô đơn   Vế