
Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ
Vẫn tủi hờn khuya sớm không cùng anh
Lời yêu thương cho ngắn lại năm canh
Đêm lạnh lùng bờ mi nhoè lệ ướt
Đời thăng trầm nhiều trái ngang dâu bể
Em cần lắm khi có anh giúp sức
Giúp cho em có thêm nhiều nghị lực
Bước độc hành chông gai trắc trở
Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ
Canh cánh bên lòng tình anh nặng nợ
Cứ nhạt nhòa rồi bỗng dưng nức nở
Nghẹn đắng con tim dấu yêu đầu bỡ ngỡ
Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ
Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội
Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối
Sao tránh được ,một thời nông nổi
Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội
Hai chúng mình mãi hai nửa đơn côi
Nếu có thể xin một lần nữa thôi
Anh tiễn đưa em một ngày sau cuối ?
Hồng Anh
Vẫn tủi hờn khuya sớm không cùng anh
Lời yêu thương cho ngắn lại năm canh
Đêm lạnh lùng bờ mi nhoè lệ ướt
Đời thăng trầm nhiều trái ngang dâu bể
Em cần lắm khi có anh giúp sức
Giúp cho em có thêm nhiều nghị lực
Bước độc hành chông gai trắc trở
Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ
Canh cánh bên lòng tình anh nặng nợ
Cứ nhạt nhòa rồi bỗng dưng nức nở
Nghẹn đắng con tim dấu yêu đầu bỡ ngỡ
Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ
Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội
Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối
Sao tránh được ,một thời nông nổi
Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội
Hai chúng mình mãi hai nửa đơn côi
Nếu có thể xin một lần nữa thôi
Anh tiễn đưa em một ngày sau cuối ?
Bài mới đây rồi! Hihihi
ReplyDeletePhong cách thơ chị luôn man mác buồn! Cái buồn len vào thơ để rồi từ đó toát lên cái hồn của tác giả!
ReplyDeleteGiữa cuộc đời hưu quạnh
DeleteCòn có em Hàn Phi
Chị rất vui mỗi khi
Có em thường thăm hỏi
Đời nhiều khi mệt mỏi
Gieo vào vần thơ buồn
Em lại vẫn luôn luôn
Có lời cùng chia sẻ
Cảm ơn em chị khỏe
Chúc em nhiều vui nhé ?
Vậy là bạn là cô gái đeo kính à..
ReplyDeletevậy mà mình nhìn biểu tượng cứ ngỡ là đàn ông hihiii
bài thơ hay đáy rát hợp với thơ của mình....
chúc vui nhé
Tôi yêu Tề Đại Thánh
DeleteTừ khi mới chào đời
Không sợ đất sợ trời
Trừ gian tà yêu quái
Đức tính này tôi khoái
Mỗi khi gặp yêu ma
Tôi chú cầu Đại thánh
Lập tức lại an lành
Nghiệp duyên tôi là vậy
Đi khắp cả thế gian
Cả ngoài đời trong ảo
Có Đại Thánh dẫn đường
Một nhân vật thần tượng
Tôi độc hành một mình
Trong tâm thờ Đại Thánh
Dị ứng với yêu tinh
Ôi,
ReplyDeleteTrái tim buồn
Sao vẫn nhớ người dưng
Anh với em mãi chưa lần hò hẹn
Tận phương nào ơi cứ mải nhớ nhung…
Cảm ơn Hoa Tím ?
ReplyDeleteBao năm rồi ngỡ đã nhạt nỗi nhớ
ReplyDeleteMà chẳng quên hình bóng ngày anh đi
Mỏi mòn bóng cú vời phương trời lạ
Nhớ anh nhiều nơi ấy nghĩ suy gì ................
.......
Thăm bạn -Tuần mới an bình ,vui vẻ nhé -
Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ
DeleteNắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội
Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối
Sao tránh được ,một thời nông nổi
Cảm ơn bạn ghé thăm
Lần dò theo dấu vết của Hàn Phi trên google+ tìm đến trang này. Thú vị thật!
ReplyDeleteNgười khôn ăn nói nửa chừng
DeleteĐể cho người dại nửa mừng nửa lo
Thú vị điều gì xin bạn nói rõ cho
Bởi tôi hay nghĩ lại lo lỗi nhầm
Cảm ơn bạn chút tình thân
Qua đường phố lớn rẽ nhà thăm tôi?
nhớ để mà quên sao khó thế
ReplyDeletesự đời có lúc phải tức ghê.
chúc em chiều vui em nhé.
Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội
DeleteEm dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối
Sao tránh được ,một thời nông nổi
Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội
ReplyDeleteHai chúng mình mãi hai nửa đơn côi
Nếu có thể xin một lần nữa thôi
Anh tiễn đưa em một ngày tận cuối ?
Cảm ơn bạn Thanh Bình
DeleteNay lạc bước nhà tôi
Rất mong bạn nhớ đường
Mỗi khi trở về nhà
Tôi cảm thấy an vui