Skip to main content

Posts

Showing posts with the label thơ về tình thầy trò

NGHIỆP GIÁO VIÊN

NGHIỆP GIÁO VIÊN Mấy mươi năm  đã âm thầm Lái đò tận tụy ươm mầm ước mơ Chuyến đò cuối cập bến  bờ Năm mươi năm tuổi bây giờ đến nơi Ngẫm coi sự nghiệp một đời Tận tâm tận sức chưa ngơi lúc nào Con thuyền cầm lái biết bao Phong ba bão táp nhường nào cũng qua Điểm xem lịch sử trường ta Qúa nhiều thử thách vẫn là tóp trên Nhờ cô vững trí lòng bền Khéo chèo khéo lái tạo nên kết đoàn Thầy trò vui vẻ hân hoan Nghĩa trò đồng nghiệp muôn vàn thân thương Các cháu mới đến nhận trường Được cô chỉ bảo tỏ tường chi ly Chung riêng sự cố việc gì Gặp cô chia sẻ vui vì không sai Mỗi tuần một sáng thứ hai Một câu chuyện kể một bài gieo nhân Cô là tướng chúng tôi là quân Nghĩa là đồng nghiệp thiết thân người nhà Mấy mươi năm đã trôi qua Bao nhiêu kỷ niệm mặn mà không quên Năm mươi năm tuổi  kề bên Cô nghỉ chế độ ít lên trường này Mọi người đều muốn cầm tay Để lưu hơi ấm thay lời tri ân Sân trường cây cũng lặng thầm Thôi không sào xạc đ

THƠ TẶNG HAI CÔ GIÁO NGHỈ HƯU TRIỆU HÀ-NÔNG HẰNG

Cô Nông Hằng đứng thứ hai -cô Triệu Hà đứng thứ 3 từ trái sang phải CÔ HẰNG Tổ trưởng dạy giỏi cô Hằng Về hưu thật tiếc nhưng đành vậy thôi Cô giờ nhiệm vụ song rồi Lương hàng tháng lĩnh cô chơi cả ngày Trường  ta từ đó đến nay Tận tâm nhiệt huyết hăng say  yêu nghề Bao nhiêu vất vả trăm bề Việc nhà việc lớp có hề chi đâu Chẳng bao giờ thấy cô sầu Khôi hài hay nói dẫn đầu thi đua Lúc nào cũng thể cười đùa Vừa như chọc tức mà chưa giận hờn Về hưu cô nhé khỏe hơn Dưỡng sinh thể dục bỏ quên tuổi già Mỗi năm thêm khỏe trẻ ra Đi đâu xin nhớ trường ta nơi này CÔ HÀ Giáo viên dạy giỏi như cô Về hưu thật tiếc nhưng vô cùng mừng Một đời nghiệp giáo đã từng Gian nan thử thách không ngừng vượt lên Mấy mươi lớp trẻ chưa quên Môn sinh cô dạy sáng thêm từng ngày Càng nghe cô giảng càng say Mến cô quyết chí đến này thành tài Học trò vững bước tương lai Cô giờ cũng đã tóc phai bạc  rồi Tận tâm nghề giáo một đời Bây giờ cô đã được rời bản

NGẪM ĐỜI

Làm cây phải ra quả Cho người cho vật ăn N ếu không  chủ cằn nhằn Đào g ốc sới cả dễ Mới hay đời dâu bể   V ạn vật sống trên đời Không thể nào chỉ chơi Trở thành vô tích sự Trời sinh ra mọi thứ Đều có chức trách riêng Muốn hay không phải siêng Làm tròn những bổn phận   Có lỗi phải biết nhận Sẽ tiến bộ rất nhiều Người người đều mến yêu Gia đình thêm hạnh phúc Là người có giáo dục Coi trọng nghĩa hiếu tình Biết phân sử phân minh Đâu là thiện là ác Đừng  bao giờ nói khoác Từ tốn lại khiêm nhường Biết tôn trọng yêu thương Người tuổi cao em nhỏ Không quản ngại việc khó Ắt sẽ thành hiền tài Đường công danh tương lai Rộng dài ở phía trước

Lũ quỷ cái

LŨ QUỶ CÁI Hỡi lũ quỷ cái kia Chúng mày quá tàn ác Cùng học đều là bạn Nhớ nhau cả cuộc đời Cùng học cùng vui chơi Sao mày không giúp đỡ Đánh bạn thật man rợ Mày xứng làm người không Người oán thán chất chồng Nhìn chúng mày lũ quỷ Sao mày không suy nghĩ Đánh bạn là vô lương Ngày cắp sách đến trường Học điều hay lẽ phải Phân biệt được phải trái Học tương trợ yêu thương Sao mày sử tầm thường Đánh bạn quá bỉ ổi Không ai thấy chịu nổi Hỡi lũ quỷ cái kia

'Thơ về học trò' Học trò cưng

HỌC TRÒ CƯNG Có những em học trò Ngày ngày học chăm chỉ Kiến thức hiểu sâu kỹ Giải toán thật là nhanh Trường học ở nhà hành Không có gì khó cả Gặp khó không vội vã Cứ từ từ nghĩ suy Từng bước tính chi ly Mắc đâu tìm lại đó Tia sang dần lấp ló Tin vui đến bất ngờ Chẳng bao giờ thờ ơ Những lời thầy cô giảng Công thức không sao nhãng Để quên một cái nào Từ thấp dần lên cao Nâng thêm tầm hiểu biết Em cứ học mải miết Kỳ thi đã đến rồi Chỉ là lặp lại thôi Những bài học đã trải Đâu có gì ngần ngại Thừa thời gian ngồi chơi Từng nét chữ rạng ngời Tỏa mùi hương trí tuệ Ôi sao mà yêu thế Những em học trò cưng Ba mẹ thầy cô mừng Vì con ngoan trò giỏi Đâu còn gì phải nói Con chính là gia tài Của ba mẹ ngày mai Đường chông gai phía trước Sao thể nào ngăn được Tới bến bờ ước mơ Đất nước hoài mong chờ Người tâm tầm hiểu biết Dựng xây và kiến thiết Nhờ em cả em ơi ?

Thơ về học trò"Nhớ đừng để trễ rồi Mới bắt đầu nuối tiệc

Mình học để cho mình Đừng mong chờ nhà nước Không thể làm gì được Văn dốt toán không thông Nếu không chịu vun trồng Lúa đâu mà gặt hái Suốt ngày chơi  mê mải Người hoa ra ngu đần Óc teo đi vài phân Kiếp sau làm trâu ngựa Thật đáng thương những đứa Suốt ngày chỉ dong chơi Để phí cả một đời L àm  người vô tích sự Nếu vẫn còn do dự Không chịu khó học hành Không nghe lời khuyên dăn Thầy cô và cha mẹ Khỏi đi học nữa nhé Tự lao động nuôi thân Việc học là rất cần Có tâm và có trí Làm người phải suy nghĩ Việc nào là phải làm Không thể vì vui ham Bỏ lỡ  việc quan trọng Thời gian là vàng ngọc Đời sông một lần thôi Nhớ đừng để trễ rồi Mới bắt đầu nuối tiệc Thời gian trôi mải miết Chẳng thể quay lại đâu Rồi mới lại khóc sầu Ai mà thương được nữa Xin đừng còn lần lữa Gắng học nhé em ơi

Một thời

Một thời ai nỡ quên Thầy cô thường đi bộ Chẳng hề kêu khó khổ Đến lớp thành thói quen Phấn trắng cùng bảng đen Say mê dạy con chữ Thiếu thốn đủ mọi thứ Vẫn ra nhiều trò tài Một thời cơm sắn khoai Quần áo không đủ mặc Cả nước lo đánh giặc Thầy cô đã mệt nhoài Một thời đêm soạn bài Không đủ dầu thắp sáng Một niềm tin theo đảng Tấm gương thầy sáng ngời Một thời đạn bon rơi Cả nước cùng đánh mỹ Thầy giáo là chiến sĩ Khắp bản làng xa xôi Đất nước thay đổi rồi Công lao thầy không nhỏ Trải một đời  gian khó Mong thầy khỏe mãi cho Xin thầy chớ âu lo Những bộn bề cuộc sống Khiến tâm tư sáo động Ốm lại khổ thầy ơi Hội trường thầy về chơi Kính thầy luôn được khỏe Sá lỗi chúng em nhé Những gì thầy chưa vui

Dở hay nghề thầy

Thời xưa các cụ dạy rằng Muốn con hay chữ phải năng thăm thầy Thầy nay đâu phải cần yêu Chỉ xin trò nhớ biết điều học thôi Trong lớp ngay ngắn trò ngồi Đừng bẻ cái ghế đừng xô cái bàn Nghe giảng chớ có liếc ngang Chọc ghẹo bạn nữ ,ngó ngang đưa tình Lại còn tin nhắn linh tinh Làm sao chịu nổi bực mình lắm thay Người làm thầy giáo ngày nay Trên đe dưới búa tháng ngày không yên Bao nhiêu thứ việc không tên Ngủ không yên giấc lãng quên tháng ngày Đã vô thầy giáo kiếp này Phải theo nghiệp chữ cuồng quay cùng trò Chở thuyền sóng cả gió to Sẩy sơ một chút gay go lụy phiền Học trò yêu chuộng đầu tiên Nếu mà quát mắng không yên chút nào Luật trường thân thiện đó sao Dở hay đôi lúc lộn nhào kỷ cương Thầy trò đạo lý lẽ thường Thiện thân hơi quá tương đương bạn bè Luật học còn lắm hở khe Thế nên bao nỗi sắt se lòng người Chở thuyền sóng cả gió to  Sẩy sơ một chút gay go lụy phiền  Học trò yêu chuộng đầu tiên  Nếu mà quát mắng không yên chút nào