NHỦ MÌNH QUÊN HẾT MỘT THỜI YÊU ĐƯƠNG Chảy trôi năm tháng rộng dài Sắc xuân nay đã tàn phai mất rồi Đành lòng cái số đơn côi Nhủ mình quên hết một thời yêu đương Xem ra quá đỗi bình thường Nhớ làm chi nữa cho vương vấn lòng Tủi buồn rồi cũng sắp song Nghiệp duyên ba kiếp long đong một đời Đắng cay mất mát hỏi trời Tội chi em mắc mà trời không thương Mình em đi hết chặng đường Tới giờ tóc đã pha sương da mồi Vấn vương chi nữa anh ơi Thứ tình hờ hững bỏ dời em đi Nâng niu đâu có ích gì Cho lòng trĩu nặng những khi đêm về Em quẳng sọt rác bờ đê Gột rửa rũ sạch đam mê dục tình Mỗi ngày đón ánh bình mình Sẽ không vương vấn mà sinh ưu phiền
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt