Skip to main content

Posts

Showing posts from May, 2016

"thơ tình buồn" Xin hãy quên

XIN HÃY QUÊN Trái tim nhé xin đừng còn nhớ đến Một bóng người quá khứ đã lùi xa Đừơng nhân gian đã hư ảo mờ nhòa Ta với người chẳng còn duyên hết nợ Trái tim nhé xin hãy đừng nức nở Giận trách người sao nỡ bỏ mình ta Dòng chảy thời gian ngày tháng đi qua Anh bận rộn với bao người tình mới Trái tim nhé xin chớ đừng trông đợi Một bóng hình người xưa cũ từ lâu Để lại ta nhiều quá những buồn sầu Một gánh nặng đầy tủi hờn cay đắng Trái tim nhé kỷ niệm xưa sâu nặng Xin hãy quên để quá khứ chôn vùi Bình minh đến mỗi ngày đều thật vui Cho ta khỏe nhận món quà cuộc sống Biển bao la và bầu trời lớn rộng Đâu có gì còn mãi với thời gian Ở quanh ta còn vô khối việc làm Có ích lợi lại vô cùng ‎‎‎‎ý nghĩa ! Trái tim ơi xin nằm yên ngủ nghỉ Ngủ ngoan nào đừng quậy phá gì ta Ngày tháng trôi rồi tất cả sẽ qua Lại trở dậy đón chào niềm vui mới

'Thơ về cuộc sống" Thương nàng tiên cá

THƯƠNG NÀNG TIÊN CÁ Tên em nàng tiên cá Sống ẩn lòng đại dương Gần đây sự bất thường Họ hàng nhà em chết Còn em đau mỏi mệt Sống nửa cá nửa ma Ai ? là kẻ gây ra Chất độc đem ra xả Họ hàng nhà tôm cá Chết sạch hết anh ơi Tang thương trùm biển trời Bọn chúng tàn ác quá Biển giờ đây khác lạ Nước nhiễm thủy ngân chì Hủy diệt chẳng còn chi Cành san hô héo rũ Tiên cá em chỉ ngủ Bởi không đủ ô xi Khí độc tràn lối đi Vây quanh là chết chóc Choáng váng đau đầu óc Chắc chết nay mai thôi Ai là kẻ anh ơi ? Giết hại em đau đớn Tội ác này rùng rợn Ngàn đời cũng chưa quên Anh giùm em  bắt đền Trả lại em mạng sống ! ................................................................................................................................................................. Tiên cá em chỉ ngủ Bởi không đủ ô xi Khí độc tràn lối đi Vây quanh là chết chóc Choáng váng đau đầu óc Chắc chết nay mai thôi Ai là kẻ anh ơi ? Giết hại em đau đớn Tội ác này rùng rợn

'Thơ tình"Ngọn gió hoang vu thổi mãi vô tình

Bao nhiêu năm rồi giờ biết đi đâu Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt Vị đắng nhân gian cũng đều đã biết Lặng lẽ mình ta một chốn đi về Bao nhiêu năm rồi mộng ước đam mê Con tim yêu thương vô tình chợt mỏi Đôi chân bước đi cũng dần chầm chậm Vẫn thấy bơ vơ cơn gió lạnh giao mùa Nghe mưa bây giờ vẫn nhớ mưa xưa Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ Bao năm yêu thương chưa từng hội ngộ Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà Một chiều ngồi say một chiều thật lạ Bỗng thấy trong ta hiện bóng một người Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ Chợt nhận ra người vẫn ở trong ta Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa quên Đi lên non cao đi về biển rộng Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng Ngọn gió hoang vu thổi mãi vô tình

"thơ về cuốc sống" Xót cá thương dân

XÓT CÁ THƯƠNG DÂN Dân ta chiến đấu anh hùng Ngàn năm giữ nước lẫy lừng chiến công Cha ông máu đổ biển đông Rừng vàng biển bạc cậy trông dân mình Sống nghề chài lưới mưu sinh Cá tôm hạt muối nặng tình biển khơi Biển là nguồn sống bao đời Bây giờ cá chết rối bời xót xa Mo sa chính hắn chẳng  sai Thằng lưu manh ấy chơi bài bất nhân Dân ta đâu phải ngu đần Chọn tôm chọn cá hơn cần thép gang Vô lương nên chúng làm càn Thải ra chất độc ngập tràn miền trung Tội ác man rợ chuyển rung Năm châu thế giới hãi hùng  xót đau Thép gang chỉ chúng làm giàu Bao nhiêu hậu họa mãi sau hoành hành Còn đâu tôm cá ngọt lành Nguồn dinh dưỡng quý để dành cho dân Còn đâu bãi tắm trong ngần Đón chào du khách xa gần bốn phương Hại đơn thiệt kép đủ đường Não nề gan ruột xót  thương dân mình

Lũ quỷ cái

LŨ QUỶ CÁI Hỡi lũ quỷ cái kia Chúng mày quá tàn ác Cùng học đều là bạn Nhớ nhau cả cuộc đời Cùng học cùng vui chơi Sao mày không giúp đỡ Đánh bạn thật man rợ Mày xứng làm người không Người oán thán chất chồng Nhìn chúng mày lũ quỷ Sao mày không suy nghĩ Đánh bạn là vô lương Ngày cắp sách đến trường Học điều hay lẽ phải Phân biệt được phải trái Học tương trợ yêu thương Sao mày sử tầm thường Đánh bạn quá bỉ ổi Không ai thấy chịu nổi Hỡi lũ quỷ cái kia