Skip to main content

Posts

Showing posts with the label thơ toán

Bài toán viết phương trình mặt phẳng-Thơ (một mình)

     MỘT MÌNH Mấy ngày tết đã qua  Các con đi vắng nhà  Còn lại một minh ta  Nấu một bữa ăn ba  Chẳng phiền hà một ai Cũng chẳng lo gì cả Một mình sống tự tại  Ngủ và làm thoải mái  Say tít cả đêm dài  Ngủ luôn cả sáng mai  Trở dậy sao khoan thai  Giải toán không hề sai   Ngày kia sáng thứ hai  Lo chi việc soạn bài  Một mạch song hình đại  Còn lại làm thơ chơi  Mặc mọi thứ trên đời  Ai người ghét , kẻ yêu  Cũng chẳng thể nào chiều Chỉ ta hiểu việc ta

Một đời làm toán

Một đời làm toán không toan tính Phú quý ,giàu sang cùng tiền tình Xoay vần định lý cùng chứng minh Chỉ mong vạn sự đều phân minh Một đời làm toán thật gian nan Đáp số niềm tin vẫn vẹn toàn Bởi toán công bằng là chân lý Không thiên vị, vì bất cứ ai Một đời làm toán đầy chông gai Tình yêu với toán đâu quản ngại Tích phân đôi lần làm thoái mái Lên đại ,xuống tiểu, vẫn khoan thai Một đời làm toán toàn công thức Giới hạn, vi phân, chẳng phàn nàn Đôi lúc làm thơ tình lãng mạn Thả hồn phiêu bạt ,chốn hư vô Một đời làm toán ,lại làm thơ Tiền khô cháy túi vẫn vui vô bờ Dẫu đời này còn nhiều gian khổ Hòa nhạc vào thơ ,phút phiêu bồng

Em vẫn tìm xác suất của tình anh

Anh bảo tình yêu là một phép thử Không gian mẫu hữu hạn khả năng Biến cố yêu em chưa là chắc chắn Bởi cuộc đời nhiều biến cố sẩy ra Ok! em thử tìm xác suất tình anh Mà trước hết chúng ta cùng quy ước Anh gieo đi một con xúc sắc trước Tiếp theo sau ,em gieo một đồng tiền Kết quả mặt chấm chẵn ,đồng tiền ngửa Đó  là biến cố tình yêu  hai đứa. Anh hỏi em tìm được xác suất chưa? Xác suất một phần tư , em không nói Sợ anh buồn , em bảo một phần hai Anh  nhìn theo em đắm đuối thở dài Em tính kỹ rồi , không thể nào sai Em bắt đền anh phải quy ước lại Biến cố yêu nhau phải là chắc chắn Anh buồn dầu, bảo em chờ may mắn Bởi đường đời em ơi không phải ngắn Những bất thường sao thể nào lường trước Ôi cuộc đời không như ta vẫn tưởng Hạnh phúc nơi đâu không dễ tìm được Dẫu thế nào cần chia sẻ yêu thương Lòng ấm áp trên mỗi chặng đường trường

Anh đến với em bằng đường vuông góc

Anh hãy là một điểm sáng sao đêm Và coi em như là một mặt phẳng Dẫu anh có ở ngàn trùng xa cách Đều có đường ngắn nhất , đến bên em Trong mặt phẳng xuyên tâm , anh vuông góc Em đón nhận một đường giao tuyên chung Chiếu thẳng đi anh , cho đến tận cùng. Giao điểm anh , em mừng nên bật khóc. Trong không gian, bao đường ngang dọc Thì anh ơi! đường vuông góc đừng quên Điểm hội tụ chỉ từ đó mà nên Em đón chân anh trên đường giao tuyến Kể từ đây đôi ta là đồng phẳng Đường ta đi luôn có giao điểm chung Dẫu có xa nhau mãi tận vô cùng Mà vẫn gần bởi có đường vuông góc Kể từ đây không gian nhiều biến  đổi Anh vẫn về từ vô cực xa sôi Sau cách chia ,hạnh phúc lại nhân đôi Bởi có anh chiếu đường vuông góc rồi Chú thích bài thơ Một trong những cách   tính khoảng cách từ điểm A tới một mặt phẳng (Q) là : *Tìm mp (P) đi qua A vuông góc với mặt phẳng  (Q) "Trong mặt phẳng xuyên tâm anh vuông góc"ở đây chính là mặt phẳn (P) xuyên tâm A) và vuông góc với m

Tự giới hạn

Tự giới hạn lòng thôi không nhớ Mà sao trai tim cứ thét gào Anh ơi ,anh ở chốn nào? Cớ sao bổng chốc tan vào hư không. Để em một kiếp má hồng Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông. Chăng hay còn có mùa xuân quay về. Ngày dài tiếp nối lê thê Nỗi buồn trĩu nặng tái tê,trong lòng. Tự giới hạn lòng thôi chờ mong. Dấu yêu chôn chặt đáy lòng cho song. Tự giới hạn lòng thôi bối rối Mà sao chẳng yên lúc đứng ngồi Miền xa mờ mịt, anh ơi!,,đừng lạc lối Để tình ta mãi mãi dần xa trôi Thời gian trôi nhung nhớ không phai mờ Hình bóng người xưa ,chất đầy , trí nhớ Anh chẳng tin đâu ,phía bến bờ dang dở Em vẫn mãi gọi, hai tiếng .."Anh ơi?" Tự giới hạn lòng thôi không nhớ  Mà sao trai tim cứ thét gào  Anh ơi ,anh ở chốn nào?  Cớ sao bổng chốc tan vào hư không.   Để em một kiếp má hồng  Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông  Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông.  Chăng hay còn có mùa xuân quay về.  Ngày dài tiếp nối lê thê 

Biến cố nào..?

Biến cố nào...? Để tình ta chia xa . Biến cố nào? đời ta chia đôi ngả Anh đừng xa em ra miền vô cực . Đừng để lạc em trên trường số phức. Trường số phức ,thực ảo thật khó lường Em không thể tìm được ra phương hướng Quỹ tích đời em ,cũng không tìm được. Tọa độ nào,cho đời không đơn điệu. Biến cố nào ...? Em không thể hiểu. Vừa ngày qua anh mới nói lời yêu Mà giờ đây anh đã xa vô cực Khiến tim em nghẹn ngào đau nhối  nhức Khổ cho em , chẳng tìm ra công thức Nối lại tình ta nguyên vẹn ban đầu Biến cố nào ? cho dấu yêu xưa trở lại Phương trình nào cũng toàn nghiệm ngoại lai Giới hạn tình ta, em cố tìm hoài. Dãy số tình yêu cứ mãi nối dài Lại cao mãi ,dần thành cấp số nhân Lại chất chồng cho lòng thêm trĩu nặng Thôi từ nay,chuỗi tháng ngày xa vắng Kỷ niệm yêu, em gom chật đắng lòng Giới hạn nào cho vơi bớt chờ mong Một tiếng em ơi! một lời an ủi. Thiếu vắng anh em chỉ là buồn tủi. Một kiếp đơn côi ,phận đời đen đủi. Sóng vỗ biển xa,cánh chim chiều mỏi mệ

Bài toán tình yêu

Em nay nhung nhớ tới thăm anh. Nhà anh facebook ,buồn hưu quạnh Nhìn trước ngó sau không thấy anh Buồn lòng ,em để lại dòng tin nhắn Lệ rơi lã chã mà chát mặn Nghẹn ngào, hờn tủi lòng đau thắt Tại sao anh ơi ? mãi ngăn cách Định lý nào cho đường ta chung lối Giới hạn nào cho lòng hết đơn côi Công thức nào cho tình anh hết chia đôi Hệ quả nào ngăn hạt châu buồn hận tủi Ta không muốn tình ta ngắn ngủi Cứ loanh quanh trên vòng tròn lượng giác Anh không dám thả mình qua giới hạn Bài toán tình em giải mãi, không ra. Dầu tình anh vẫn mãi, mặn mà Không thể anh ơi ! em không thể? Để anh viết mãi, bài ca buồn như thế Em lại quay về ,tìm biến tích phân Tìm giới hạn ,khai căn biết bao lần. Biến cố cuộc đời đâu biết trước Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng Đáp số đúng rồi lại thành sai Yêu anh ,em không gì quản ngại Dẫu hai ta ở hai đầu xa ngái Vẫn dõi theo nhau ,một nhịp đập con tim Vẫn cùng nhau ,tìm một đáp số lim Điểm hội tụ dẫu còn ngoài vô cực .........