EM HIỂU ANH Em biết đường đến em nhiều trắc trở Không níu chân anh sợ thêm lỗi lầm Vẫn tự nhủ mình bình thản lặng câm Trước khổ đau với những gì còn mất Em hiểu anh với bao điều rất thật Duyên nợ đèo bòng không thể bỏ đi Cuộc đời anh như bản nhạc lâm li Cứ bổng trầm cùng bao điều oan trái Quá nửa đời chưa biết mình khôn dại Mặc kệ đời cho số phận đẩy đưa Bấy nhiêu năm nếm vị đắng dối lừa Luyên tôi anh lạnh lùng trong cám dỗ Em hiểu anh có rất nhiều buồn khổ Giữ riêng mình chẳng chia bớt cho ai Mấy chục năm ngày tháng quá rộng dài Anh vẫn thế cho tủi buồn gặm nhấm Em hiểu anh còn nhớ em sâu đậm Biết làm sao phận số đã an bài Thôi đành vậy không phân sử đúng sai Duyên tình ta phải chăng là duyên nợ ? Hai chúng mình thôi đừng thương đừng nhớ Dẫu thế nào có trở lại được đâu Kẻo lại thêm bao hệ lụy buồn sầu Tình đã lỡ cũng đành là số phận
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt