EM HIỂU ANH
Em biết đường đến em nhiều trắc trở
Không níu chân anh sợ thêm lỗi lầm
Vẫn tự nhủ mình bình thản lặng câm
Trước khổ đau với những gì còn mất
Em hiểu anh với bao điều rất thật
Duyên nợ đèo bòng không thể bỏ đi
Cuộc đời anh như bản nhạc lâm li
Cứ bổng trầm cùng bao điều oan trái
Quá nửa đời chưa biết mình khôn dại
Mặc kệ đời cho số phận đẩy đưa
Bấy nhiêu năm nếm vị đắng dối lừa
Luyên tôi anh lạnh lùng trong cám dỗ
Em hiểu anh có rất nhiều buồn khổ
Giữ riêng mình chẳng chia bớt cho ai
Mấy chục năm ngày tháng quá rộng dài
Anh vẫn thế cho tủi buồn gặm nhấm
Em hiểu anh còn nhớ em sâu đậm
Biết làm sao phận số đã an bài
Thôi đành vậy không phân sử đúng sai
Duyên tình ta phải chăng là duyên nợ ?
Hai chúng mình thôi đừng thương đừng nhớ
Dẫu thế nào có trở lại được đâu
Kẻo lại thêm bao hệ lụy buồn sầu
Tình đã lỡ cũng đành là số phận
Không níu chân anh sợ thêm lỗi lầm
Vẫn tự nhủ mình bình thản lặng câm
Trước khổ đau với những gì còn mất
Em hiểu anh với bao điều rất thật
Duyên nợ đèo bòng không thể bỏ đi
Cuộc đời anh như bản nhạc lâm li
Cứ bổng trầm cùng bao điều oan trái
Quá nửa đời chưa biết mình khôn dại
Mặc kệ đời cho số phận đẩy đưa
Bấy nhiêu năm nếm vị đắng dối lừa
Luyên tôi anh lạnh lùng trong cám dỗ
Em hiểu anh có rất nhiều buồn khổ
Giữ riêng mình chẳng chia bớt cho ai
Mấy chục năm ngày tháng quá rộng dài
Anh vẫn thế cho tủi buồn gặm nhấm
Em hiểu anh còn nhớ em sâu đậm
Biết làm sao phận số đã an bài
Thôi đành vậy không phân sử đúng sai
Duyên tình ta phải chăng là duyên nợ ?
Hai chúng mình thôi đừng thương đừng nhớ
Dẫu thế nào có trở lại được đâu
Kẻo lại thêm bao hệ lụy buồn sầu
Tình đã lỡ cũng đành là số phận
...
ReplyDeleteHai chúng mình thôi đừng thương đừng nhớ
Dẫu thế nào có trở lại được đâu
Kẻo lại thêm bao hệ lụy buồn sầu
Tình đã lỡ cũng đành là số phận
---
Bài thơ thật buồn, HA ạ!
Thế cũng đủ rồi…! Một đời mơ ước
DeleteThương nhớ, giận hờn… rồi cũng bay đi
Tình đã lỡ, lửa trong lòng đã nguội
Nắng đã cuối chiều, mưa cũng đã thôi rơi...!
Thể cũng đủ rồi…! Giờ xin hãy lãng quên
Dông bão cũ…trời ơi! Đừng thổi nữa
Một lần yêu thế cũng thành tro lửa
Trái tim ta và…ngắn ngủi cuộc đời!
Thế cũng đủ rồi…! Mộng mị chơi vơi
Đêm cô lẻ… trở thành đêm lạnh giá
Em của ngày nào… trở thành em xa lạ
Nhớ ế, thương thừa… tiếc nuối chi anh?
ReplyDeleteThơ em viết về những điều trắc trở
Giữ chân ai từ ngày ấy đến giờ
Hiểu như thế là trăm lần thấu đáo
Mỗi khổ đau có chia sẻ đợi chờ
Mượn lốc lờ để viết những lời thơ
Mang gan ruột phơi bao điều rất thật
Duyên nợ đèo bòng nhẽ đời còn mất
Trong đêm dài nỗi nhớ cơn mơ
Tình mình buồn như đoạn nhạc lâm li
Cứ thăng trầm có khi là oan trái
Gần hết đời chưa biết mình khôn dại
Vợ con mình cứ thắc thỏm của ai
Đời cứ trôi đau đớn cứ kéo dài
Bao nhiêu là dối lừa lại hoài thai
Lực luôn bất tòng tâm trần khổ ải
Chẳng cám dỗ nào ta còn ham hố
Em hiểu anh luôn buồn và rất khổ
Vì thương em chẳng chia nổi cho em
Một cái hôn cũng ngày khát đêm thèm
Cả chục năm vẫn mơ về một nỗi
Duyên chúng mình đúng là duyên mà nợ
Nghĩ về đời lại thấy mình đang nhớ
Một dáng hình bên cạnh một câu thơ
Rồi quay đi như mỗi lúc đợi chờ
Giá như giờ có thể ngừng thương nhớ
Ngừng gieo thêm hẹ lụy tình đời
Về bên nhau chỉ có thế em ơi
Ta thách thức cả trăm lần số phận
Anh họa theo thơ em mà từng khổ một sao lại thành thế này nhỉ!
ReplyDeleteCảm ơn anh ghé thăm và chia sẻ em bận quá khất nợ anh nhé
DeleteĐời em trắc trở đoạn trường
DeleteTình yêu lỗi nhịp dặm đường đơn côi
Đôi vai gánh nặng nợ đời
Em đâu dám tới những nơi hẹn hò
Đời dăng cạm bẫy em lo
Trái tim thương tật nhận cho ngại ngần
Tình anh đã trải gian tuân
Không dám bước tiếp đường trần gian lao
Thế nên giờ cứ tào lao
Câu thơ tán đại có sao đâu mà
Chúng mình thoải mái thơ ca
Cho quên côi cút đời ta một mình
Thăm bạn đọc bài thơ nhiều trăn trở . Chúc bạn cuối tuần vui vẻ an lành!
ReplyDeleteĐúng là nhiều trăn trở
DeleteChẳng biết phải làm sao
Cứ thơ phú tào lao
Cho qua đi ngày tháng
Cho cuộc đời lai láng
Nhiều ý đẹp lời hay
Cho thêm nhiều men say
Đôi chân ta đi tiếp
Đường đời nhiều oan ngiệt
Cũng lắm kẻ đảo điên