Skip to main content

Posts

Showing posts with the label HỌC TRÒ

" Thơ về cuộc sống"Thời nay

THỜI NAY Thời nay thật là tiện Học mọi lúc mọi nơi Tri thức lơ lửng trời Nơi nào cũng cập nhật Thế mà đáng tiếc thật Nhiều bạn rất là lười Chỉ ham chuyện vui cười Chơi game và giải trí Thời gian dùng lãng phí Chát chít chuyện yêu đương Học hỏi lại coi thường Không siêng năng luyện tập Kỳ thi đang đến gấp Nháo nhào xem qua loa Cưỡi ngựa lướt xem hoa Làm sao mà nhớ nổi Liên môn học gấp vội Phòng thi đầu sạch trơn Còn biết làm gì hơn Ngó nghiêng rình quay chép Cổng trường đại học khép Mười hai năm sách đèn Cha mẹ nhọc bao phen Không tấm bằng tốt nghiệp Chặng đường đời đi tiếp Biết làm gì em ơi Ai có thể khiến mời Cho em vô làm việc Ôi thật là đáng tiếc Học trò tuổi thiếu thời Lại mải miết ham chơi Bỏ bê việc học tập Sống như là sống gấp Không phân biệt thiệt hơn Thật đáng giận đáng hờn Những đứa con ngỗ nghịch

Em ơi cô bảo em này

Em ơi cô bảo em này Học toán cho giỏi có ngày nên danh  Toán học cha đẻ các ngành  Giỏi giang môn  toán tính nhanh luận tài  Đường đi nước tiến chẳng sai  Lưu manh trộm cướp khó ai gạt lừa  Thiên tài quý hiếm từ xưa  Văn hay toán giỏi có thừa tài cao  Mến yêu trò giỏi biết bao  Đền công thầy mẹ công lao tháng ngày  Quê hương đất nước đổi thay  Đều nhờ trò giỏi sau này dựng xây  Mẹ cha già yếu hao gầy  Cậy nhờ em đó, giờ đây học hành Em ơi cô bảo em này Học toán cho giỏi có ngày nên danh Toán học cha đẻ các ngành Giỏi giang môn toán tính nhanh luận tài  Đường đi nước tiến chẳng sai  Lưu manh trộm cướp khó ai gạt lừa  Thiên tài quý hiếm từ xưa  Văn hay toán giỏi có thừa tài cao  Mến yêu trò giỏi biết bao  Đền công thầy mẹ công lao tháng ngày  Quê hương đất nước đổi thay  Đều nhờ trò giỏi sau này dựng xây  Mẹ cha già yếu hao gầy C Cậy nhờ em đó, giờ đây học hành

Ngày xa trường

Ngày xa trường đã đến Lòng nghẹn ngào rưng rưng Bao nhiêu điều muốn nói Đan xen cả vui mừng Thấm thoắt ba năm học Thời gian trôi thật nhanh Ơn công cha, nghĩa mẹ Nuôi con lớn trưởng thành Ba năm thời gian ấy Cám ơn cô ơn thầy Đã vì em dạy dỗ Nhiều công sức hao gầy Lúc này em nhận thấy Lỗi lầm mình gây ra Làm thầy cô vất vả Xin thầy cô thứ tha Lúc này đây lại nhớ Kỷ niệm bạn thân ơi Bao buồn vui chia sẻ Mang theo suốt cuộc đời Ôi hàng cây ghế đá Thân quen ở sân trường Lá vẫy như muốn nói Lời từ biệt thân thương Lớp học em yêu quý Ngày, ngày  em ngồi đây Nghe thầy cô giảng giải Gom kỷ niệm đong đầy Lớp học đây rất nhớ Hàng ghế xếp hàng tên Mỗi tên một cá tính Em sao thế nào quên Hôm nay em tạm biệt Phía trước nhiều âu lo Mong thầy cô mạnh khỏe Đưa tiếp những chuyến đò Xa trường em nguyện hứa Dù đi đâu bốn phương Nhưng nghĩa trường tình bạn Theo em khắp nẻo đường

Mỗi chữ là hạt cát

Con người là động vật  Có hơn bởi ngôn ngữ  Nếu mà không biết chữ  Chỉ là một con khỉ  Em ơi phải chăm chỉ  Mỗi chữ là hạt cát  Mỗi ngày thêm vài hạt  Nhặt cát trên xa mạc  Rồi em sẽ xây được  Một lâu đài tri thức  Rèn mình thành mẫu mực  Giúp được dân được nước  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Rèn cái đầu thông minh  Sống có nghĩa có tình  Biết nhìn xa trông rộng  Mỗi ngày gắng chuyên cần Nhặt  hạt cát nhỏ tí Sau này là vũ khí  Trong cuộc đời mưu sinh.  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Mài sắt mãi thành kim  Đủ cánh bay đi tìm  Chân trời em mơ ước   Mỗi ngày gắng chuyên cần Nhặt  hạt cát nhỏ tí Sau này là vũ khí  Trong cuộc đời mưu sinh.  Mỗi ngày chăm chỉ nhặt  Mài sắt mãi thành kim  Đủ cánh bay đi tìm  Chân trời em mơ ước

Khúc nhạc ve buồn

Chuyên xưa kể lại, có một chàng trai Say đắm yêu thương,một người con gái Trắc trở đoạn trường, họ không quản ngại Tri kỷ uyên ương, tình đẹp nặm nồng Thề hẹn cùng nhau, trăm năm vợ chồng Mỗi buối sớm mai, hẹn hò gặp gỡ Vui mừng xiết bao, miệng cười rạng rỡ Sánh bước chung đường, cùng nhau tới trường Bỗng một ngày đó, ngờ đâu tai ương Căn bệnh nan y, cướp chàng đi mất Choáng lặng đau buồn,cơn đau tê tái Ngơ ngẩn miên man, chẳng nhận ra ai Cô không trở lại theo giấc ngủ dài Hóa thành chùm họa, gọi là phượng vĩ Hồn tràng trai,  càng thêm buồn rầu dĩ Thương nàng vô hạn, chàng hóa con ve Từ khi đó, cứ đến mỗi mùa hè Ôm chùm hoa phượng,ve kêu inh ỏi Ve ve ve, nắng hè không mệt mỏi Ra rả suốt ngày, như đang gọi ai Như tiếng kêu than, mối tình trái oan Hè nào ,năm xưa, tình nồng ,dang dở Trốn mùa đông,hẹn cùng hoa phượng nở Rộn rã nhạc ve một bản tình ca Ôn kỷ niệm xưa , không nỡ rời xa Đỏ cháy yêu thương, màu hoa phượng thắm Khúc nhạc ve sầu, nghĩa tình s

Nhớ học trò

Ngày các em ra trường  Cô đã thầm ước được  Thêm một lần điểm danh  Từng cài tên rõ rành  Tháng ngày vụt trôi nhanh  Đã mười mấy năm rồi  Vẫn có lúc bồi hồi  Nhớ các em ngày đó  Tinh nghịch tuổi học trò  Làm cô phải nhăn nhó  Dở khóc cũng dở cười  Với tuổi mười bẩy rưỡi   Dở ,dở lại ương ,ương  Nhớ thương cũng bất thường  Đôi khi lại chán trường  Với những gì được mất  Cô phải làm chủ tọa  Phân xử một phiên tòa  Với hơn bốn mươi con  Làm sao cho vẹn tròn  Giờ đi khắp nước non  Em có còn nhớ được  Bài học hàm số ngược  Em sẽ hiểu đời thường  Đời biết chia tình thương  Sẽ được nhân hạnh phúc  Em sẽ hiểu đường đời  Không như em mơ ước  Cố lên em gắng gượng  Vững bước trên đường xa  Và không bị vấp ngã  Những cám dỗ phải qua. Đời biết chia tình thương  Sẽ được nhân hạnh phúc  Em sẽ hiểu đường đời  Không như em mơ ước  Cố lên em gắng gượng  Vững bước trên đường xa  Và không bị vấp ngã  Những cám dỗ phải qua

Kỷ niệm học trò

Từ khi lớp chía tay Đã lâu ,lâu qúa rồi Mười năm thời gian trôi Bao khát khao nông nổi Tuổi học trò bối rối Trước ngưỡng cửa cuộc đời Rồi mỗi người ,mỗi nơi Lớp chúng mình thủa ấy Ẩn trong tim mỗi người Cứ mỗi mùa hoa phượng Trái tim hồng thầm ước Lại được về nơi đây Nhà của ta từ ấy Là mái trường thân thương Nhớ nỗi niềm vấn vương Thẹn thùng không dám nói  Rồi gói trọn mang theo Mối tình đầu khát cháy Dõi theo bạn tháng ngày Trở về đây hôm nay  Tay bắt chặt bàn tay Lòng vẫn thầm nhắn nhủ Mối tình đầu đã cũ Cất dấu sâu đáy lòng  Đường đời chia hai lối Đừng nói gì rắc rối Lại mắc tội với người Thôi đành cười thật tươi Tay bắt chặt bàn tay  Lòng vẫn thầm nhắn nhủ  Mối tình đầu đã cũ  Cất dấu sâu đáy lòng   Đường đời chia hai lối  Đừng nói gì rắc rối  Lại mắc tội với người  Thôi đành cười thật tươi