Skip to main content

Nhớ học trò

Ngày các em ra trường 
Cô đã thầm ước được 
Thêm một lần điểm danh 
Từng cài tên rõ rành 

Tháng ngày vụt trôi nhanh 
Đã mười mấy năm rồi 
Vẫn có lúc bồi hồi 
Nhớ các em ngày đó 

Tinh nghịch tuổi học trò 
Làm cô phải nhăn nhó 
Dở khóc cũng dở cười 
Với tuổi mười bẩy rưỡi 

 Dở ,dở lại ương ,ương 
Nhớ thương cũng bất thường 
Đôi khi lại chán trường 
Với những gì được mất 

Cô phải làm chủ tọa 
Phân xử một phiên tòa 
Với hơn bốn mươi con 
Làm sao cho vẹn tròn 

Giờ đi khắp nước non 
Em có còn nhớ được 
Bài học hàm số ngược 
Em sẽ hiểu đời thường 

Đời biết chia tình thương 
Sẽ được nhân hạnh phúc 
Em sẽ hiểu đường đời 
Không như em mơ ước 

Cố lên em gắng gượng 
Vững bước trên đường xa 
Và không bị vấp ngã 
Những cám dỗ phải qua.



Đời biết chia tình thương 
Sẽ được nhân hạnh phúc 
Em sẽ hiểu đường đời 
Không như em mơ ước 

Cố lên em gắng gượng 

Vững bước trên đường xa 
Và không bị vấp ngã 
Những cám dỗ phải qua

Comments

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo