Skip to main content

Posts

Showing posts with the label thơ về cuộc sống

"Thơ về tĩnh tâm ngoiì thiền"Nam mô bồ tát quán thế âm

Nhiều khi cơm áo gạo tiền Vấp va những kẻ khùng điên bực mình Bực mình th êm hại  thần kinh H ơn chăng  thiền đinh tĩnh tâm an thần Giảm đi sân hận tấm thân Nêu không nổi nóng tay chân bất hòa Thiền lâu mọi chuyện bỏ qua Trên môi khẽ nở nụ hoa mỉm cười                     *** Con người ai cũng tham làm Bỏ được dục vọng gian nan vô cùng Tiền tình càng khó lạnh lùng Gieo bao oan trái khốn cùng thương đau Hiểu rồi tỉnh ngộ mau mau Tiền tình hoặc trước hoặc sau dời mình Vô tư sống khỏe, thông minh Tiền đi với bạc chữ tình dối gian Con  đây  phật tử hiền ngoan Xin ngài chứng giám rũ oan nhẹ lòng Gột  nhơ  rửa  bụi khơi trong tâm lành                     *** Nam mô bồ tát quan thế âm Nam mô bồ tát quan thế âm..." Là thuộc an thần Mỗi khi nóng giận  Con nh ớ   chú đại bi Tâm tư tĩnh lặng chuyện gì cũng qua Lại vui lại sống chan hòa  Không hờn không giận, không chửi cha đứa nào Cảm ơn bồ tát trên cao  Như nguồn nước mát tưới cơn hỏa lòng          

Buồn

H ạ qua thu tới đông về Sương rơi buốt lanh tái tê u sầu Còn ai thương nhớ đêm thâu Gửi ta chút nắng đã lâu mong chờ Đến đi duyên nợ  tình cờ Mưa nguồn gió núi bao giờ hết đâu Cuộc đời trắc trở bể dâu Nhớ thương bỗng chốc phai mầu  yêu đương  Để rồi thêm  những vấn vương Dở dang lầm lỡ đoạn trường gian nan Trời đông sương tuyết  gió  ngàn Kh ông gian tĩnh lặng phủ màn đìu hiu Đôi chim xưa vẫn dập dìu Giờ bay đâu mất buồn thiu sớm chiều Hiền hòa sông nước đáng yêu Giờ đây cuộn chảy trở  nhi ều  ph ù xa Đôi bờ bồi lở quanh ta Quy luật tạo hóa cũng là đương nhiên Cuộc đời thiếu vắng bạn hiền Như cây mọc ở đất miền cằn khô Một cơn bão táp khổng lồ Đảo chao cơn gió nó vồ phăng teo Giàu sang phú quý hay nghèo Ai người không bạn mang đeo tủi hờn                                                          ( Bài thơ cảm tác từ bức ảnh)

"Thơ về kỷ niệm trường cũ"Trường Hữu Lũng thân yêu

Ra đi từ mái trường đây Mang theo kỷ niệm vơi đầy thân thương Dẫu đi muôn vạn nẻo đường Còn ôm tình nghĩa mái trường mến yêu Năm mươi năm gợi bao điều Bao nhiêu tâm sự bấy nhiêu vui cười Cô trò ai cũng xinh tươi Thướt tha tà áo đủ mười sắc hoa                                   Về đây như được về nhà Ôn nghèo kể khổ trường ta năm nào Mái tranh nghiêng đất đồi cao Cơm rau cháo bẹ ngọt ngào tình thân Quê hương đổi mới nhiều lần Mái trường Hữu Lũng cũng dần khang trang Đi qua thử thách nghèo nàn Bao năm chưa hẳn xua tan đói nghèo Năm mươi thế hệ mang theo Một thời kỷ niệm đã gieo nơi này Nảy mầm bao ước mơ bay Trời xa tung cánh hẹn ngày thành danh Hội trường bè bạn vây quanh Mái đầu tóc bạc tóc xanh cận kề Sân trường ghế đá vẫn kê Gốc cừ còn vết lời thề năm xưa Thời gian Thấm thoắt thoi đưa Bao năm mà ngỡ như vừa hôm qua Đi xa nay mới về nhà Mừng mừng tủi tủi trong ta nghẹn ng Trường nay nhiều dãy nhà cao Khuôn viên sạch đẹp ước ao bao đời Mái

Thiền định dưỡng sinh an thần

Mỗi khi buồn chán sự đời Mở nhạc du ký nghe chơi hết sầu Thẩn thơ vài chữ đôi câu Lời hay ý đép nguyện cầu bình yên Nhiều khi cơm áo gạo tiền Vấp va những kẻ khùng điên bực mình Nổi giận thêm hại thần kinh Tốt nhất thiền định dưỡng sinh an thần Giảm đi sân hận hại thân Nêu không nổi nóng tay chân bất hòa Thiền lâu mọi chuyện bỏ qua Trên môi khẽ nở nụ hoa vui cười Dung nhan trẻ khỏe xinh tươi Ý tâm trong sạch người người mến yêu Cũng không mắc lỗi dối điêu Sinh thêm hòa khí mọi điều bình an Con người ai cũng tham lam Bỏ được dục vọng gian nan vô cùng Tiền tình càng khó lạnh lùng Gieo bao oan trái khốn cùng thương đau Hiểu rồi tỉnh ngộ mau mau Tiền tình hoặc trước hoặc sau rời mình Tham tiền mất cả anh minh Tiền đi với bạc chữ tình dối gian Con đây phật tử hiền ngoan Xin ngài chứng giám rũ oan nhẹ lòng Gột rửa nhơ bụi khơi trong Tính tâm tu dưỡng để thành người khôn Mỗi ngày võ luyện văn ôn Dẻo dai sức khỏe tâm hồn trẻ trung Khoan thai đi đứng ung d

"thơ về cuộc sống"Màu hoa actiso

Hôm qua tôi được nhận quà  Có cô bạn đến cho hoa trà ácti sô  Màu hoa đẹp đến bất ngờ  Làm tôi thổn thức bâng quơ lạ thường  Sẫm màu tím biếc yêu thương  Loay hoay không biết sở trường làm sao  Tôi cho vào nồi nấu cao  Gạn lấy nước uống ôi chao mát lành  Còn lại phơi khô thật nhanh  Nghiền bột đóng gói trà chanh kém phần  Ai ơi mua lấy vài cân  Làm trà uống mát giúp dân xóa nghèo  Nhà quê khốn khó gieo neo  Trồng hoa trồng quả bọt bèo giá mua  Người ta chẳng biết được thua  Phòng trào là cứ a dua làm liều  Thế rồi gặp cảnh liêu siêu  Bao nhiêu công sức bấy nhiêu nhọc nhằn  Có ai cùng họ trở trăn  Nguồn cung đã có khó khăn nơi cầu  Buồn lòng biết hỏi nơi đâu  Nỗi lòng muôn thủa bấy lâu  đó mà  Cảnh này mãi cứ diễn ra  Bao giờ có thể quê   ta hết nghèo Nhà quê khốn khó gieo neo  Trồng hoa trồng quả bọt bèo giá mua  Người ta chẳng biết được thua  Phòng trào là cứ a dua làm liều  Thế rồi gặp cảnh liêu siêu  Bao nhiêu công sức bấy nhiêu nhọc nhằn

"thơ buồn về cuộc sống quanh ta"Em vẫn vô tư viết thơ tình hòa nhạc

Em cũng con người bằng da bằng thịt Biết yêu thương và biết cả sẻ chia Trái tim côi cũng nức nở đêm khuya Hay nhớ lại những ngày xa xưa cũ Cũng nhiều đêm em từng hay mất ngủ Tự nhủ mình đừng vương vấn yêu đương Đời chẳng biết bao nhiêu điểm bất thường Chợt rơi xuống làm tim đau nhỏ máu Cũng nhiêu khi em tức giận nổi cáu Thề với mình thành chai sạn chẳng yêu Và sẽ quyết khắc ghi nhớ vài điều Chẳng có gì ai cho không ai hết Em vẫn sống chân thành cho đến chết Bởi chết rồi mang được gì theo đâu Người bạn tốt họ tiễn em vài câu Là vui lắm vì tâm em thanh thản Vẫn cười vui khi trái tim tan nát Vẫn nồng nàn thương cảm cảnh đời đau Và tự biết động viên mình trước sau Cứ vô tư viết thơ tình hòa nhạc Mặc người ta cứ thay lòng đổi khác Có chi đâu như mưa nắng việc trời Hang ngày google thơ phú thỏa bình chơi Nghĩ ngợi chi cho đầu thêm tóc bạc ......................................................................................................................

"thơ về cuộc sống"Ốm mất rồi

Sáng nay vừa tỉnh giấc Hắt hơi liền mấy hồi Mừng thầm ai nhớ tôi Hay là nhà có khách Vùng dậy chạy một mạch Chân bước không được nhanh Thể dục cũng không thành Sao ù tai chóng mặt Người mỏi mệt quay quắt Trời ơi ốm mất rồi Đứng lên rồi lại ngồi Hôm nay đâu phải rỗi Trời ơi thật là tội Tính làm sao bây giờ Những việc hôm nay chờ Sáng chiều cả hai buổi Từ tiết đầu tiết cuối Chẳng thể nhờ được ai Thôi đành cố đến mai Chủ nhật xanh được nghỉ Sách cặp đi dầu dĩ Mặt buồn thỉu buồn thiu Mang cái số hẩm hịu Cũng phải cố mà chịu Nào còn ai nũng nịu Cho bát cháo bát cơm Viên thuốc đỡ tủi hờn Mới hay mình cũng khổ Từ tiết đầu tiết cuối Chẳng thể nhờ được ai Thôi đành cố đến mai Chủ nhật xanh được nghỉ  Sách cặp đi dầu dĩ Mặt buồn thỉu buồn thiu Mang cái số hẩm hịu Cũng phải cố mà chịu Nào còn ai nũng nịu Cho bát cháo bát cơm Viên thuốc đỡ tủi hờn Mới hay mình cũng khổ

"thơ về cuộc sống"Tôi là chỉ thể độc thân suốt đời

Một mình chẳng phải dỗi hờn với ai  Đã quen lại thấy khoan thai  Sợ lo cơm bữa mệt nhoài sớm khuya  Cơm canh không ngọt chia lìa  Nên phải chợ búa nọ  kia to ái phiền Một mình một bát một thìa  Vừa ăn vừa chát đến khuya xá gì  Thấy mệt một giấc ngủ khì  Cuộc đời thoải mái cần chi ai nào  Sáng dậy một bát mỳ sào  Thế là ổn áp chẳng sao nữa rồi  Ngẫm nghĩ cuộc sống đơn côi  Có ai muốn đổi với tôi chẳng cần  Nếu mang ra thử đem cân  Sống chung chồng vợ nợ nần khó ghê  Đã đi làm mệt trở về  Nấu cơm giặt rũ con kê con cà  Còn không lại chẳng mặn mà  Ông tìm ăn chả thật là đắng cay  Đôi khi lại uống rượu say  Thấy mà lộn tiết sẩm xa mặt mày  Mỗi đứa một chỗ tối nay  Còn không thì liệu ngủ ngay thềm nhà  Bà cho ông biết tay bà  Vợ chồng chi rứa thật ra phiền hà  Chớt nghĩ mồ hôi toát ra  Tội chi ràng buộc để mà khổ thân  Tự do phải bỏ nhiều phần  Tôi là chỉ thể ,độc thân suốt đời Chán làm facebook tôi  chơi  Một chai một chén ai ơi tuyệt trần!

"thơ chào năm học mới"Vào năm học mới

Ngày mai lên lớp rồi Bắt đầu năm học mới Bao công việc chờ đợi Chẳng còn được thảnh thơi Cuộc hành trình tới nơi Chuyến đò qua biển cả Có thể bị vấp ngã Ừ thôi chẳng hề chi Rồi mọi việc qua đi Thắng thua hay thất bại Ta không hề ngần ngại Cố gắng hết sức mình Nghề thầy nặng nghĩa  tình Cũng sẵn trò đen bạc Như sóng to bão táp Con thuyền giữa đại dương Vì học trò thân thương Quyết vững chèo tay lái Những gì ta lấy lại Gieo con chữ vào đời ................................................................................................................................................................ Nghề thầy nặng nghĩa tình  Cũng sẵn trò đen bạc  Như sóng to bão táp  Con thuyền giữa đại dương   Vì học trò thân thương  Quyết vững chèo tay lái  Những gì ta lấy lại  Gieo con chữ vào đời

"thơ về mẹ già nghèo khổ"Thương lắm mẹ già |

Một đời vất vả gian nan Cái nghèo đeo bám cơ hàn không tha Mẹ nay tuổi đã cao già Aó không đủ mặc cho qua tháng ngày Trời mưa giả rích tuần này Đâu còn áo nữa mẹ nay cởi trần Co ro ngồi bếp lửa gần Hâm cho đỡ lạnh bớt dần tủi thân Thương mẹ một kiếp phong trần Con xin chia sẻ mấy vần thơ thôi Mong sao có sự đổi đời Cho mẹ cơm áo có nơi dưỡng già Mong sao có kẻ gần xa Của tiền dư dả cũng là thiện tâm Tặng mẹ tấm áo manh quần Tuổi già có được nhiều lần vui tươi Mong sao thôn xóm tình người Đỡ đần giúp mẹ thêm mười  phần xưa Dẫu là trời nắng hay mưa Mẹ không lo nữa có thừa áo cơm .................................................................................................................................................................. Mong sao có kẻ gần xa  Của tiền dư dả cũng là thiện tâm  Tặng mẹ tấm áo manh quần  Tuổi già có được nhiều lần vui tươi   Mong sao thôn xóm tình người  Đỡ đần giúp mẹ thêm mười phần xưa  Dẫu là trời nắng hay mưa 

"thơ về mẹ"Con mong thấy mẹ cười tươi

Con mong thấy môi mẹ nụ cười tươi Trên khuôn mặt in vết hằn sương gió Đã từng trải nhiều gian nan nghèo khó Trọn đời mình vất vả cũng vì con Con lớn khôn bổn phận mẹ lo tròn Xin cứ vui đừng nghĩ suy mẹ nhé Để chúng con khi tuổi đời còn trẻ Sẽ lo toan cho cuộc sống bộn bề Con sẽ gắng những gì con có thể Làm  mẹ vui ,mẹ khỏe, thật nhiều nhiều Bởi mẹ là người con hằng kính yêu Trong đời con mẹ là người duy nhất Dành cho con tình yêu thương rất thật Lo cho con từ thơ bé đến giờ Sưởi âm con khi lạnh giá bơ vơ Cho con hết chẳng bao giờ tính nợ Dắt con đi bước chân đầu bỡ ngỡ Dạy cho con đạo lý để làm người Yêu lao động không dong chơi biếng lười Biết yêu thương, và sẻ chia cuộc sống Con vắng nhà dẫu đường xa trời rộng Chưa lúc nào con không nhớ mẹ yêu Con mong mẹ mãi  khỏe vui sớm chiều Con  xin nhớ ,khắc ghi lời mẹ dạy. Dành cho con tình yêu thương rất thật Lo cho con từ thơ bé đến giờ Sưởi âm con khi lạnh giá bơ vơ Cho con hết chẳng bao giờ tính nợ D

"Thơ về tình mẹ con"Mẹ dạy con trai

Tình mẹ biển rộng trời cao Nuôi con khôn lớn biết bao nhọc nhằn Miếng cơm manh áo trở trăn Dậy con học chữ nói, ăn đứng ngồi Chỉ bằng những việc ấy thôi Quên đi năm tháng mồ hôi đổ đồng Những ngày giá lạnh bão giông Có mẹ bên cạnh con không sợ gì  Dắt con chập chững bước đi Kỷ niệm thơ ấu con ghi sâu lòng Sau này con lấy vợ xong Phải dạy bảo vợ tấm lòng yêu thương Thương mẹ thương đủ mọi đường Cả đời tần tảo nhịn nhường con yêu Vợ con dù có yêu chiều Bên tình bên hiếu đừng siêu bên nào Mỗi ngày tuổi mẹ thêm cao Nhức chân mỏi gối tránh sao cằn nhằn Con đừng giận mẹ dỗi dằn Sống tròn đạo hiếu nhớ dăn vợ hiền  Được vậy ơn phúc tổ tiên Mẹ đã vui lắm khỏe liền sống lâu. Thương mẹ thương đủ mọi đường  Cả đời tần tảo nhịn nhường con yêu  Vợ con dù có yêu chiều  Bên tình bên hiếu đừng siêu bên nào  Mỗi ngày tuổi mẹ thêm cao  Nhức chân mỏi gối tránh sao cằn nhằn  Con đừng giận mẹ dỗi dằn  Sống tròn đạo hiếu nhớ dăn vợ hiền   Được vậy ơn phúc tổ t