Skip to main content

"thơ về cuộc sống"Màu hoa actiso


Hôm qua tôi được nhận quà 
Có cô bạn đến cho hoa trà ácti sô 
Màu hoa đẹp đến bất ngờ 
Làm tôi thổn thức bâng quơ lạ thường 

Sẫm màu tím biếc yêu thương 
Loay hoay không biết sở trường làm sao 
Tôi cho vào nồi nấu cao 
Gạn lấy nước uống ôi chao mát lành 

Còn lại phơi khô thật nhanh 
Nghiền bột đóng gói trà chanh kém phần 
Ai ơi mua lấy vài cân 
Làm trà uống mát giúp dân xóa nghèo 

Nhà quê khốn khó gieo neo 
Trồng hoa trồng quả bọt bèo giá mua 
Người ta chẳng biết được thua 
Phòng trào là cứ a dua làm liều 

Thế rồi gặp cảnh liêu siêu 
Bao nhiêu công sức bấy nhiêu nhọc nhằn 
Có ai cùng họ trở trăn 
Nguồn cung đã có khó khăn nơi cầu 

Buồn lòng biết hỏi nơi đâu 
Nỗi lòng muôn thủa bấy lâu đó mà 
Cảnh này mãi cứ diễn ra 
Bao giờ có thể quê  ta hết nghèo



Nhà quê khốn khó gieo neo 
Trồng hoa trồng quả bọt bèo giá mua 
Người ta chẳng biết được thua 
Phòng trào là cứ a dua làm liều 

Thế rồi gặp cảnh liêu siêu 

Bao nhiêu công sức bấy nhiêu nhọc nhằn 
Có ai cùng họ trở trăn 
Nguồn cung đã có khó khăn nơi cầu 

Buồn lòng biết hỏi nơi đâu 

Nỗi lòng muôn thủa bấy lâu đó mà 
Cảnh này mãi cứ diễn ra 
Bao giờ có thể quê  ta hết nghèo



Comments

  1. Nhà nông oải oải, nhèo nhèo
    Dễ nghèo là bởi giá bèo đầu ra
    Đầu vào vật giá cứ... ca
    Bao nhiêu công, của ra ma (khi) đến mùa
    Thương lái mặc sức mà lùa!
    Ép giá nông sản, trúng mùa càng... eo!
    Ráng vượt nghèo...!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Nhà quê khốn khó gieo neo
      Trồng hoa trồng quả bọt bèo giá mua
      Người ta chẳng biết được thua
      Phòng trào là cứ a dua làm liều

      Thế rồi gặp cảnh liêu siêu
      Bao nhiêu công sức bấy nhiêu nhọc nhằn
      Có ai cùng họ trở trăn
      Nguồn cung đã có khó khăn nơi cầu

      Delete
  2. Bán chữ giờ ế quá ta
    Nên cô đã chuyển bán trà ti sô
    Để tôi gom vốn một bồ
    Mang lên xứ Lạng mua cô và trà
    Nhớ là bán cả hai nha
    Kẻo tôi gom vốn rất là gian nan.

    ReplyDelete
  3. Chuyện xã hội thì em lo
    Chuyện em, em cứ để cho mốc à
    Thôi thì mặc kệ người ta
    Lo mình cái đã cũng là lo chung...

    Hihi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. làm gì có của mốc đâu
      Chẳng qua bảo dưỡng bền lâu thôi mà
      Chuyện xã hội ở quanh ta
      Nêu không ý kiến hóa ra ngu đần
      Cảm thông cuộc sống người dân
      Vài câu chia sẽ bớt phần đắng cay

      Delete
  4. Thăm và đọc thơ, chúc Honganh thật vui vẻ!

    ReplyDelete
  5. “Được mùa rớt giá” nàng ơi /
    Bài ca muôn thuở chơi vơi dân nghèo /
    Trồng nuôi bán giá bọt bèo /
    Ai làm gì nấy chạy theo phong trào /
    Gặp phải Trung Quốc trung cào /
    Năm nay mua hết giá cao chót vời /
    Thế là thi đổ mồ hôi /
    Nuôi trồng tăng sản chờ thời Tàu sang /
    Chờ mãi chỉ thấy nhăn răng
    Nước mắt giàn giụa Tàu đang giết mình./

    ReplyDelete
    Replies
    1. Buồn lòng biết hỏi nơi đâu
      Nỗi lòng muôn thủa bấy lâu đó mà
      Cảnh này mãi cứ diễn ra
      Bao giờ có thể quê ta hết nghèo

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo