Skip to main content

Posts

"Thơ buồn nhớ về người đã khuất "Âm dương ly biệt

Anh đi, đi mãi không về Mình em dương thế tái tê buồn sầu Ngác ngơ phòng trống đêm thâu Nghĩa tình chồng vợ cắt cầu ngăn sông Hạ đi thu tới vào đông Vợ em chưa phút nào không nhớ chồng Lúc như biển lớn bão giông Lúc như cơn gió đồi thông rít gào Hồn anh giờ ở phương nào Anh ơi lên chốn trời cao phật đà Độ cho con cháu cửa nhà Bình yên sung túc thuận hòa dưới trên Nhủ mình như có anh bên Tháng năm thiếu vắng em quên nhọc nhằn An lòng em đỡ băn khoăn Tâm yên em vượt khó khăn đời thường Em là tổ ấm yêu thương Cháu con còn mẹ để nương tựa vào Hồn anh như ánh trăng sao Đêm ru em ngủ ngọt ngào nồng say Anh ơi duyên nợ kiếp này Kiếp sau còn có vẫn say tình nồng Em lại khuya sớm đợi trông Có anh em mới lấy chồng là anh (Bài thơ viết tặng chị)

Như hoa cỏ dại sống miền hoang vu

Suốt ngày sin cos , cos sin Cái đầu lú lẫn sang tìm câu thơ Vài câu lục bát vẩn vơ Khơi nguồn cảm hứng bất ngờ vui sao Đời ta hạnh phúc biết bao Vui thơ làm toán môn nào cũng say Bõ cho ta sống kiếp này Dở hay không biết ngày, ngày toán thơ Rảnh rang tha thẩn mộng mơ Lời hay ý đẹp viết thơ tặng đời Sẻ chia bè bạn những lời Yêu thương nồng ấm cho vơi nhọc nhằn Đời còn bao những khó khăn Thơ hòa nhạc hết băn khoăn buồn phiền Ngày ngày sống khỏe tự nhiên Như hoa cỏ dại nơi miền hoang vu Xuân qua hạ tới vào thu Cuộc đời đã trải lu bù đắng cay Tình tiền cơn gió thoảng bay Chi bằng xem nhẹ dở hay coi thường Mở lờng cho những yêu thương Dang tay kết bạn bốn phương một nhà Anh em dẫu chẳng mẹ cha Cùng chung chí hướng đó là tình thân

Ngoại khóa toán hóa sinh

Toán, hóa ,sinh họ chúng ta Hôm nay ngoại khóa người trong một nhà Đến đây trường cũng đã xa Bài học thực tế mới là khắc ghi   Đồi cao thứ nhất thứ nhì Trèo lên tìm kiếm những gì học qua Cỏ này họ tảo đây mà Một vị thuốc quý, nhà nhà trồng ươm Bên kia nhóm toán đo đường Đồi cao như vậy đo lường là bao Nhanh tay tính toán chút nào Cạnh vuông phải tính đó sao bạn à Nơi đây xa cách trường ta Chung mâm cơm nắm, nước nhà mang đi Đ ồi  cao gió hát rầm rì Tạm quên đi những nghĩ suy h àng  ngày Em ơi ngoại khóa hôm nay Thực hành kiến thức sau này làm nên Bài học thực tế không quên Chính là viên gạch xây nền tiến thân Bây giờ gắng học chuyên cần Sau này thành đạt bội phần hiển vinh Việt Nam sông núi hữu tình Giặc từ phương bắc ngó rình biển đông Học cao gìn giữ núi sông Bảo vệ tổ quốc mênh mông biển trời Học còn học nữa em ơi Đừng quên phương bắc ngàn đời thù ta

Bốn mùa gọi tên anh

Bốn mùa em gọi tên anh Trời xa khuất bóng,lòng đành lặng im Nén vào sâu thẳm trái tim Bơ vơ lẻ bạn  một mình đơn côi Xuân qua hạ lại đến rồi Tóc thêm sợi bạc da mồi còn đâu Yêu anh năm tháng dài lâu Anh ơi có biết bấy lâu em chờ Hôm nay như tự bao giờ Nôn nao nỗi nhớ câu thơ dãi bày Gửi lên theo áng mây bay Về cùng nơi ấy anh hay tỏ tường Tình em còn mãi vấn vương Đợi chờ cho đến uyên ương mặn nồng Ngày ngày tựa cửa đứng trông Cuối trời xa ấy có không anh về Tình ta như nghĩa phu thê Bao năm cất giữ lời thề sắt son Anh ơi em đã mỏi mòn Đợi trông anh mãi chẳng còn xuân xưa

Nỗi nhớ người thương

Chiều buông tắt nắng mình ta Chim bay về tổ anh xa nơi nào Lòng buồn thương nhớ nôn nao Tình ta trao gửi đã bao năm rồi Sao giờ em vẫn đơn côi Anh xa ,xa mãi để đôi lệ sầu Đường đời trắc trở bể dâu Anh ơi về nhé trọn câu xưa thề Con tim rỉ máu tái tê Trời em phủ kín bộn bề nhớ anh Đường xa thân nhỏ mong manh Làm sao em thể bên anh lúc này Nhìn trời hỏi đám mây bay Bao giờ mới đến những ngày đoàn viên Mây ơi xin một phép tiên Cho ta cùng với anh liền bên nhau Trời cao xin một nguyện cầu Cho ta được đến bạc đầu bên anh Cho ta duyên phận hợp thành Vui buồn sướng khổ cũng đành không xa

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh Thắp lửa yêu đương xua mùa đông giá Vỗ về con tim  dỗi hờn nghiêng ngả Đếm tháng tính ngày nhung nhớ chật đầy Em muốn hóa mình làn gió áng mây Nhẹ nhàng bên anh hôn lên mái tóc Len lỏi đường đời suốt chiều ngang dọc Rồi cùng anh ru, giấc ngủ an lành Em muốn trở về bên ấy trời anh Nơi có anh,tình yêu em khao khát Thương nhớ xếp chồng tháng năm lưu lạc Có lửa yêu thương khi giông bão cuộc đời Em muốn cùng anh đi cuối đất cùng trời Nơi có anh, em ,với bộn bề cuộc sống Nơi có trời sao in hình biển rộng Nơi có mùa xuân nắng ấm ngập tràn Lau khô bờ mi, ướt lệ hai hàng Cô đơn quạnh hiu, không gian cách trở Khép lại  nỗi niềm, em hằng mong nhớ Ngả rẽ đường đời, em chỉ có anh thôi

Thơ thẩn đời ta

Ta người làm toán yêu thơ Tự tình tha thẩn vẩn vơ với đời Buồn lên mạng ảo dong chơi Chiêu hiền kết bạn khắp nơi tung hoành Giàu sang hạnh phúc mong manh Mong sao được mãi an lành vui tươi Trăm năm trong cõi đời người Quá khôn không được dại thời thiệt thân Mười phân trọn vẹn năm phần Thế là ổn thỏa đâu cần tài ba Trông lên ngó xuống người ta Biết mình biết sửa mới là điều hay Thời đại công nghệ ngày nay Xa xôi đâu cũng như ngay bên mình Sống sao cho trọn chữ tình Điều hay khó thấy dở bình vang xa Sống sao chân chất thật thà Đừng dại dối trá gian tà hiểm nguy Đôi chân đi đứng chớ quỳ Biết nhường biết nhịn những khi bực lòng Vui mình đau bạn không mong Để lại tiếng ác đi tong một đời Tích tu phước đức ai ơi Người đời oán giận sao trời dung tha Nếu không thắm thiết mặn mà Cứ coi ta với người là không quen Với người tính  xấu nhỏ nhen Tránh xa đừng có mon men đến gần  Khổ đau thất bại mỗi lần Sinh ra đau khổ chất đầy tâm can Chi bằng thắng bại

Cảm nghĩ ngày về Hà Nội chứng kiến cảnh đường phố bị đốn hạ cây xanh

Nay ta về thăm lại  đường phố xưa Hàng sấu già ai chặt không còn nữa Trưa nắng hè đường nóng như đổ lửa Nghẹn đắng l òng  căm người đã đốn cây Vượt ngàn dặm mới về được tới đây Giữa thủ đô mà oi n ồng  ngạt thở Bóng cây trưa hè cún con cũng nhớ Kẻ vô tâm mưu lợi chặt cây đi Hàng cây xanh đâu có tội tình gì Cùng thăng trầm với hà nội văn hiến Bom mỹ ngày nào cây từng chứng kiến Vẫn tỏa tán lá xanh che chắn đời Mỗi gốc cây như người bạn ai ơi Hãy chỉ mặt kẻ đốn cây sẻ gỗ Để người người đi đường phải khốn khổ Đường phố nắng bụi bậm mùi xăng xe Các vị quan sao không hiểu lắng nghe Triệu, triệu người dân từ già đến trẻ Đau xót  h àng   cây l òng  đau như xé Uổng phí công mấy chục đời ông cha Tội lớn này trời không dung đất không tha Hà Nội chẳng còn gì trong ký ức Mỗi lần về nghe thấy l òng  buồn bực Nhớ h àng  cây xanh bóng mát bên đường                                                                          Hà Nội mùa n

Xin hãy quên đi nỗi buồn vô hạn

Anh đã tìm thấy một nửa anh yêu Tên của anh giờ là tên người ấy Xứng lứa vừa đôi đẹp duyên quá vậy Gái sắc trai tài có một không hai Tình xưa chúng mình rồi cũng mờ phai Được gặp nhau đã có duyên không phận Cố gắn hàn thì rồi cũng tuột mất Ta vui lòng lối rẽ tự chia tay Chúc anh cùng người hạnh phúc mắn may Nhà cửa khang trang điền viên đầy đủ Sinh luôn thể con đàn cháu lũ Và quên đi tình cũ nghĩa xưa Đường em đi nắng sớm chiều mưa Lầy lội chông gai quá nhiều trắc trở Lụy phiền đến anh làm sao em nỡ Hạnh phúc mong manh không bến không bờ Ngày ấy gặp nhau như sự tình cờ Ân tình chót trao coi như lầm lỡ Nghĩa nặng tình dày trả song món nợ Tự kiếp nào thôi hãy cố quên đi Tình đã cạn níu giữ đâu ích gì Hãy vui lên mỗi sáng bình minh tới Kìa phía trước  có bao điều chờ đợi Em trở về bờ bến của riêng em http://thuocgiatruyennd.blogspot.com/2014/08/nhung-bieuhien-cua-benh-tri-benh-tri-la_7.html for you with lovge pictures

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Tôi đã tìm, đi mỏi chân mỏi gối Mấy chục năm rồi sớm trưa chiều tối Tôi  tìm một nửa khắp chốn khắp nơi Anh là ai ?Hỡi cái nửa của tôi ơi Sao để tôi tìm, tìm tên anh mãi Có anh không trên quãng đời còn lại Để tôi chờ tôi khắc khoải đợi trông Tôi sống đây tồn tại cũng như không Bởi hình hài tôi còn thiếu một nửa Chấp chới giữa đời tôi không điểm tựa Chẳng  lấy của ai làm nửa của mình Nửa của tôi ơi sao anh  lặng thinh Tôi tìm anh tìm hoài mà không thấy Không có anh tôi phải đành sống vậy Giữa cuộc đời côi cút mình tôi thôi Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Xin thượng đế đừng bắt tôi lầm tưởng Nhầm lẫn của ai đã vội vui sướng Để lại rồi xa cách bởi chia ly Nửa của tôi  đâu, tôi có quản chi Dẫu lên rừng hay là phải xuống biển Thì người ơi xin hãy cho tôi biết Tôi sẽ cùng người ghép đủ hình hài nhau

Nghẹn ngào khoảnh khắc mẹ từ biệt con trước khi qua đời

Con ơi mẹ phải đi Để con thơ ở lại Lòng mẹ đau tê dại Biết làm sao con ơi Thương con phải cút côi Từ khi lọt lòng mẹ Trái tim đau như xé Nước mắt mẹ trào rơi Mẹ sắp phải đi rồi Phải xa con không nỡ Vì kiếp duyên mẹ nợ Không được ở bên con Con ơi hãy ngủ ngon Trong vòng tay cha nhé Và lớn lên mạnh khỏe Khi mẹ đã không còn Được nuôi con vẹn tròn Trong lòng mẹ thầm ước Cầu trời cao cho được Con của mẹ hiền ngoan Sống hiếu nghĩa vẹn toàn Cùng với cha bên cạnh Con là người đức hạnh Báo hiếu khi cha già

Người có trí kẻ ngu đần

Không trái ngang sao biết đời phụ bạc Không lang thang sao hiểu lắm đoạn trường Không nghèo khó sao biết phải yêu thương Không làm sai sao biết đường làm lại Muốn thành công phải qua nhiều thất bại Trên đường đời có dại mới có khôn Lấy đau thương để tu luyện tâm hồn Mỗi lần ngã, luyện đôi chân vững bước Quá khứ lùi xa tiến về phía trước Việc hiện tại kết quả ở tương lai Nhân quả công bằng đâu trừ một ai Nay gieo gió ắt ngày nào gặp bão Người có chí biết tu học lấy đạo Kẻ ngu đần chỉ biết thỏa đam mê Phước báu hết lại đau khổ não nề Chết đi rồi rơi mấy tầng địa ngục Người có chí ham làm nhiều tích phúc Sống nghĩa tình kinh hãi bọn tiểu nhân Tìm bạn hiền giao kết mối tình thân Luôn đàng hoàng xứng danh anh hào kiệt

Hoa tháng ba

Mùa xuân đã đến hiên nhà Bụi hồng trước cửa nở hoa ngạt ngào Chim ca ríu rít cành cao Ngỡ như khúc nhạc đón chào mùa xuân Chúc chị em phụ nữ xa gần Ngày tám tháng ba vạn lần vui hơn Không ai sầu muộn giận hờn Mỗi người mỗi vẻ đẹp xinh khác thường Ai ai cũng đủ yêu thương Công danh sự nghiệp mọi đường tiến xa Mỗi người mỗi một bông hoa Tỏa hương rắc vị gần xa thơm nồng Mỗi người như ngọn lửa  hồng Xua đi giá lạnh mùa đông không còn Là nguồn hạnh phúc chồng con Là mùa xuân ấm vẹn tròn yêu thương

Đời em duyên phận bẽ bàng

Đời em duyên phận bẽ bàng Đời anh cũng thế chẳng sang hơn gì Thôi thì cứ vô tư đi Cùng vui thơ phú cần chi sự đời Nghĩ nhiều cho lệ thêm rơi Dung nhan héo hắt đầy trời buồn thiu Lòng em tê tái đìu hiu Chàng thơ kết bạn sớm chiều tỉ tê Mặc ai sớm tối đi về Có đôi có lứa tràn trề yêu thương Em thì em chẳng vấn vương Chàng thơ bên cạnh chung đường em đi. Em giờ em chẳng nghĩ suy Hòa thơ vào nhạc quên đi buồn phiền Em giờ em sống tự nhiên Như hoa cỏ dại giữa miền hoang vu Em giờ em sống như tu Miễn sao vui khỏe cho dù reo neo Đời em trắc trở phận nghèo Lấy nhân lấy nghĩa em theo với đời Có mấy quả cam tươi ngon hái ở vườn nhà kính                                                                               mời các bạn gần xa đi qua đi lại ăn giải khát

Bánh tro xứ lạng

Lạng Sơn có phố Kỳ Lừa Có  nàng Tô Thị , có  chùa Tam Thanh Ai lên xứ Lạng cùng em Bõ công bác mẹ sinh thành ra anh Nói đến Lạng Sơn là nói đến các dân tộc thiểu số tày ,nùng ,dao ... sống trên địa hình đồi núi cao .Với những nét văn hóa ,phong tục rất riêng, và bản sắc .Cũng không thể quên các món ăn như khau nhục lạp xường vịt quay, lợn quay....món bánh dân tộc  đặc sản như bánh tro ,bánh dày ,bánh gai ..đã nổi tiếng từ xa xưa Tay cầm bầu rượu nắm nem Mải vui quên hết lời em dặn dò. Là một người được sống trên quê hương Lạng Sơn từ nhỏ nên dường như tôi đã nghiện  các món ăn ,món bánh từ Lạng Sơn.Tôi đặc biệt thích món bánh tro ngày tết .Cứ mỗi năm tết đên các cụ quê tôi không nhà nào quên món bánh tro .Đã nhiều khi tôi suy nghĩ tại sao các cụ lại chỉ làm bánh tro trong những ngày tết ,cho tới bây giờ tôi mới hiểu ra nguyên nhân. Bởi  để làm được món bánh này phải làm mấy công đoạn, khá công phu. người đàn ông trai tráng quê tôi phải lên núi, đốt lấy tro từ một loại cây gọ

Tôi giờ muốn được như sư

Đời tôi duyên phận bẽ bàng Người trong mộng ước sang ngang nơi nào Tôi giờ chẳng biết làm sao Ơn trời cho khỏe đã bao phước rồi Tôi giờ nguyện sống đơn côi Những mong trả hết nợ đời cho  xong Tôi giờ tôi chẳng cầu mong Yêu đương chi nữa cho lòng thêm đau Cầu xin đến mãi kiếp sau Đừng thêm tình ái để sầu tương tư Tôi giờ tôi muốn như sư Không hờn không giận không như người đời

Happy new year 2015

Chúc cho bè bạn gần xa Một năm hạnh phúc cửa nhà bình yên Lộc tăng phú quý nhiều tiền Cháu con thành đạt ngoan hiền hiển vinh Chúc cho bạn hữu thân tình Năn châu bốn biển an bình ấm no Đất trời xuân mới tự do Giao lưu bè bạn chẳng lo ưu phiền Dương trần như cõi thần tiên Người người hạnh phúc giữa miền yêu thương Bao nhiêu những chuyện tai ương Rủi ro tai nạn vạn đường không ra Anh em nguồn cội một nhà Kính trên nhường dưới thật thà thủy chung Buồn vui gian khó chia cùng Không còn đấu đá hãi hùng mờ xa  Xuân về trời đất chan hòa Muôn hoa đua nở chim ca rộn ràng Cùng nâng ly rượu hát vang Bài ca chúc tết xuân sang vui đời 

Mùa xuân vùng cao

Đất trời một thoáng tan sương giá Chồi non nẩy lộc đón mưa xuân Hơi ấm bao la trùm vũ trụ Cây cao chim hót rộn ràng vui Xa xa mây trắng vờn ôm núi Thấp thoáng nhà sàn mái ngói tươi Róc rách vẳng nghe reo tiếng nước Trắng màu hoa mận nở bên đường Bâng khuâng thầm nhớ lòng mơ ước Giá được bây giờ bên người thương Tay cầm trong tay cùng sánh bước Sắc đẹp hoa xuân cũng phải nhường Mùa xuân vùng cao nhiều ấn tượng Cảnh đẹp thiên nhiên để vấn vương Nôn nao nỗi nhớ mùa xuân trước Bên gốc hoa đào anh với em .

Chia tay thầy giáo về nghỉ hưu

Đủ rồi đã mấy mươi năm Một đời nhà giáo  khó khăn đủ đầy Trọn tình trọn nghĩa đạo thầy Cống hiến sự nghiệp hao gầy tuổi cao Nghề thầy khó nhọc biết bao Đèn khuya giáo án đêm nào ngủ ngon Lo sao bài dậy vẹn tròn Truyền thụ thấu đáo các con hiểu bài Bao nhiêu kỷ niệm nối dài Về nghỉ chế độ thầy xa mái trường Xa trò xa lớp thân thương Góc sân vắng vẻ phượng buồn không hoa Nhành cây ngọn cỏ nghẹn nghào Nén bao cảm xúc quyện vào hôm nay Dường như cũng muốn cầm tay Để lưu hơi ấm lời thầy bảo ban Chúc thầy về nghỉ an nhàn Vui bên con cháu chứa chan ân tình Thầy về  vui với  gia đình Trường xưa trò cũ nhớ người thầy yêu ! Chữa trị bệnh trĩ hữu hiệu  đt 0985073819 (Kính tặng thầy Phùng Văn Ửng trong buổi chia tay thầy về nghỉ hưu)

Anh ở đâu ?

Phương trời nào dấu anh lâu đến vậy Tháng năm dài, em mong đợi ,vơi đầy Anh ở nơi nào ? hỡi gió hỡi mây Nỗi nhớ anh như biển dâng sóng dậy Nhớ không anh chia ly từ độ ấy Đường luân hồi nào biết trôi về đâu Nửa kiếp người duyên nợ thêm nặng sầu Sao không quên dáng hình xưa yêu dấu Không có anh , thuyền em không bến đậu Không có anh, đường đời em về đâu Không có anh ,hạnh phúc chưa bắt đầu Không có anh đời nổi trôi đây đó Nửa đời em,dãi dầu cùng sương gió Nửa đời em,lạnh giá những đêm thâu Nửa đời em hiu quạnh quá dài lâu Nửa đời em khúc nhạc buồn tê dại Có không anh trên quãng đường còn lại Ta ở bên nhau chào đón nắng mai Hạnh phúc tràn đầy như cõi thiên thai Không rời xa ,luôn bên nhau, mãi mãi Có không anh sau tháng ngày mê mải Anh trở về hâm lửa ấm yêu thương Anh về cùng em đi nốt chặng đường Dâu thế nào không dời xa nhau nữa ? Thời trang cao cấp Thuốc gia truyền chữa bệnh trĩ hữu hiệu

Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Có một ngày anh bỗng dưng suất hiện Em  thẹn thùng không dám đến làm quen Bỗng giật mình vì một tiếng chào em Em hốt hoảng nghe thấy lòng bối rối Từ lúc nào hai chúng mình chung lối Hò hẹn bên nhau ríu rít em anh Chắng muốn rời xa như lá với cành Ngày tháng chảy trôi tình anh dầy nặng Thêm chất chồng qua bao mùa mưa nắng Anh hứa cùng em yêu mãi thủy chung Chặng đường đời nguyện sẽ đi đến cùng Trong trái tim anh em là tất cả Em đâu biết anh bỗng thành xa lạ Duyên mới mải mê. quên mất câu thề Bỏ lại mình em hiu quạnh tái tê Cay đắng tủi hờn  đau buồn da diết Biết làm sao khi anh đi vĩnh viễn Hạnh phúc bên người rũ bỏ tình xưa Yêu dấu nồng nàn thả trôi gió mưa Yêu dấu nồng nàn giờ không còn nữa (Họa lời thơ bài hát trách ai vô tình)

Xin vẫn còn lưu mãi bóng hình nhau

Hai chúng mình đã  một lần nhớ thương Sao  thể nào, dễ quên ngay, cho  được  Tình trái ngang, không như là mơ ước  Em tủi hờn chậy trốn vào lặng im Chợt một ngày, bất ngờ em nhận  tin  Nghe lòng mình như  buồn vui cộng hưởng Ký ức trở mình nhớ bao điều xưa  trước Bỗng nhớ thương như nắng hạ mưa rào Mi nhòe lệ em đâu hiểu vì sao Em hiểu anh buồn vui cùng  chen lấn Vẹn đường này đường kia đành  bỏ mất Th ôi anh nhỉ  ?  duyên phận tại ông trời Em chỉ là người bạn ảo xa vời  Chẳng có phước nghe một lời anh gọi  Nhủ trái tim yêu ,lặng im đừng nói  Tình đã qua đừng nhớ nữa bận lòng.  Em mãi là em, không  như  anh  mong Anh đã sang ngang,duyên tình  l ầm  lỡ  Hai chúng mình  đã từ lâu cách trở Xin  vẫn  còn,lưu mãi bóng hình nhau

Em lạc mất anh rồi

Thương nhớ ngày nào anh đã trao em Bao lời yêu vẫn lưu màn sương khói Quên anh đi nỡ nào anh lại nói Em làm sao thu lại thả trời anh Em biết anh đã ảo ảnh mong manh Trong hư vô cõi mịt mờ xa khuất Con thuyền tình đang bão giông sóng giật Em nhỏ bé sao chống nổi phong ba Có phải không .?phút yếu mền quá đà Chốn phồn hoa tình anh lỡ vướng bận Không nhận biệt được đâu là giả thật Quên mất em là nơi chốn bình yên Em vẫn biết qua giây phút thần tiên Anh nhớ em, ẩn sâu nơi tiềm thức Khi em đã xa anh ngoài vô cực Anh lại thấy em bất chợt trong mơ Anh tỉnh giấc nhớ bồn chồn ngẫn ngơ Em ở phương nào ?trời cao biển rộng? Danh bạ anh tìm tên em khoảng trống Xóa em rồi tội em quá em ơi ? Uổng phí tình em ,nơi cuối phương trời Một tin nhắn thôi em vẫn mong đợi Một tiếng em ơi? hay lời hờn dỗi Cũng đủ vơi nhung nhớ trong em rồi Em nhớ anh năm tháng chẳng phai phôi Ngược thời gian em tìm gì xót lại Số của anh mạng yahoo còn lưu mãi Em lại gửi anh một tin nh

Vô đề ..........

Về đi anh..

Hai chúng mình duyên nợ mấy mươi năm Thương nhớ giận hờn khi mờ khi tỏ Cơn bão tình chưa khi nào lặng gió Yêu dấu ngày nào nguyên vẹn không phai Trĩu nặng lòng em cô quạnh đêm dài Em đã khóc trong lặng thầm trống trải Bao lâu rồi lệ buồn em rơi mãi Bao lâu rồi em lạnh lắm mùa đông Về đi anh! Em khắc khoải đợi trông Không có anh em làm sao chịu nổi Em sợ lắm một mình đi lạc lối Nắng trải vàng mà vẫn lạnh trái tim Về đi anh !đừng để em một mình Anh nợ em một vòng tay siết chặt Anh nợ em dấu yêu tràn khóe mắt Cùng khát khao chưa cháy hết bao giờ Về đi anh ta thực hiện giấc mơ Cùng em đi hết chặng đường còn lại Về với em xin anh đừng ngần ngại Anh về đi !kẻo em lại mong chờ

Gía em ở gần ....

Giá ở gần em sẽ đến bên anh Những khi buồn phiền trống vắng cô đơn Em sẻ cho anh cả những dỗi hờn Thêm gia vị của tình yêu tươi trẻ Em lại được giống như là cô bé Ngày ấy ngây thơ để anh trêu đùa Em giận hờn, anh giả vờ làm thua Luôn nhịn nhường  để cho em vui vẻ Giá ở gần, anh không còn lặng lẽ Ngày cuối tuần thôi khắc khoải đợi trông Ngẫn ngơ buồn nơi phố chật người đông Một mình anh bữa cơm chiều trống vắng Nhớ cồn cào những đêm khuya im lặng Tự ru mình vào giấc ngủ lãng quên Hai chúng mình duyên nợ quá lâu bền Quẩn quanh hoài ở hai đầu nỗi nhớ Cả đời người không nên duyên chồng vợ Viết thơ buồn gửi thương nhớ về nhau Em thương anh nhiều góc khuất miền đau Không thể dãi bày cũng không rũ bỏ Trả nợ đời bằng cuộc tình lầm lỡ Thương nhớ chất chồng theo ngày tháng trôi đi Một mai kia đời chẳng còn lại gì Ôi xót xa, một đời mình cô lẻ./.

Khỏe lại đi anh?

Kính Tặng anh Nguyễn Bá Thanh Em và anh khoảng cách ngàn dặm xa Chưa có lần cận kề trông thấy mặt Em biết trong lòng người dân Đà Nẵng Yêu quý anh như người thân trong nhà Em tò mò tìm hiểu chuyện sơ qua Ngắm hình anh Bậc đại nhân trung hiếu Nhân dân ta đang rất cần rất thiếu Chợt tin buồn anh đang bệnh hiểm nguy Em làm sao có thể hiểu được gì Nghe tin đồn anh chữa bệnh bên  mỹ Em băn khoăn cùng bao điều suy nghĩ Gắng nguyện cầu trời ban phép nhiệm mầu Adi Đà Phật ,lạy mấy ngàn câu Phật linh thiêng độ người con yêu dấu Sớm trở về cùng dân  xây mới Thêm những  cây cầu hướng tới tương lai Anh trở về trong vòng tay người thân Có mẹ  thế Âm bồ Tát chỉ dẫn Cây cỏ vườn quê chữa anh lành bệnh Nhân dân vui mừng chào đón hân hoan Anh lại cùng dân thử thách  gian nan Vượt trướng ngại cùng bao nhiêu lực áp Có kẻ ngay gian có phong ba bão táp Khỏe đi  anh ? dân mong đợi từng ngày . Với lòng ngưỡng mộ một người con của nhân dân Đà Nẵng  tài đức. HA viết lên những

Dự đám cưới học trò

Con đường đất bụi ngày xưa Bây giờ đã trải nhựa đường thênh thang Đường ra ngõ xóm vào làng Điện giăng quán mở ngỡ ngàng phố đông Giờ con cô đã lấy chồng Mừng con duyên thắm tình nồng không phai Cô giờ già cả một mai Các con cô đó không sai con nào Các con lần lượt ra chào Cô vui,vui lắm ước ao bao ngày Cô ơi !hãy trọn hôm nay Con mời cô lại cùng say rượu đào Trời đêm sắp tỏ ánh sao Đường xa lỡ có thế nào con lo Xin cô đừng phải đắn đo Cô hãy ở lại để cho con mừng Tân hôn náo nhiệt tưng bừng Có cô chúc phúc con từng ước mơ Con cô khéo nói không ngờ Cô sao có thể làm ngơ đi về Thôi thì cô uống thuốc mê Ở lại luôn thể tỉ tê cùng trò Đêm nay vui vẻ thật no Cùng uyên ương với phúc to chặt bền