Skip to main content

Posts

Em vẫn độc hành

Em vẫn độc hành trên muôn nẻo đường đời Trong nắng trong mưa bạc áo màu ngày cũ Đàn én bay qua gửi theo lời nhắn nhủ Ngày trở về hâm lửa ấm tình yêu Em vẫn một mình côi cút sớm chiều Năm tháng chảy trôi tóc ngả màu sương bạc Lời hẹn thề xưa em thể nào làm khác Thầm nhủ long mình ta còn có trong nhau Em vẫn một mình nén lại niềm đau Nỗi nhớ xác sơ theo vô tình mưa nắng Tự trải long mình trong khoảng không im lặng Thương nhớ nồng nàn gói lại giấu màn đêm Tự nhủ lòng mình hãy gắng vui thêm Rồi cũng có ngày thỏa lời hẹn ước Phương trời xa trên đường đời xuôi ngược  Một trái tim hồng mang trọn dáng hình 

Anh nhớ thương em ...?

Anh nhớ thương em giấu để riêng mình  Lặng lẽ âm thầm những ngày xa vắng  Thay tỏ lòng mình anh  lại im lặng  Để thời gian trôi hoài phí vô tình  Trước tình em anh vờ cố lặng thinh So sánh em với người con gái khác  Khiến tình ta đổi hướng đi lầm lạc  Để bây giờ cùng lạnh lẽo đêm sương  Anh nhớ thương em sao ngại xa đường  Không suất hiện khi em buồn khổ nhất  Động viên em lời yêu thương chân thật  Lửa tình trong em đã nguội tắt dần  Anh thương em sao không giữ tình thân  Em không nồng nàn đắm say xưa nữa  Hai chúng mình phải đâu là hai nửa  Cớ làm sao tạo hóa cứ trêu đùa  Thoáng nhớ chợt quên ,cho đến già nua  Năm tháng chảy trôi cuộc tình thành cũ kỹ  Tàn tạ thân già nát nhàu trang tri kỷ  Yêu dấu nồng nàn đã phải cố quên đi  Thôi anh nhỉ đừng nhớ lại làm gì  Cũng đành vậy phải chăng là số phận  Không oán trách đời không hờn không giận  Tự dỗ lòng mình ta không thuộc 

Em sẽ về thăm anh và chị ?

Em và anh hai kẻ thích làm thơ  Tặng cho đời những lời hay ý đẹp  Kết bạn hiền, trong kỷ cương khuôn phép  Không buông lơi, không tán tỉnh trêu đùa  Trai gái, bạc cờ xa lánh không chạy đua  Vợ con thương,người chồng, cha mẫu mực  Em kính mến, vì người anh chân thực  Chưa giáp mặt nhưng có sẵn tình thân   Người làm thơ chất chứa những yêu thương   Nên đôi khi hay mắc oan mắc nợ   Anh hạnh phúc, bên anh có,người vợ   Hiểu lòng anh, hiểu cả tình thân em   Thơ em viết mấy tháng anh chưa xem  Em băn khoăn không thể nào hiểu nổi  Chợt giật mình và buồn rầu quá đỗi   Khi đọc tin,anh nhà ốm nặng em ơi!   Anh nằm viện đã gần hai tháng trời   Còn yếu mệt mà vẫn thích nghe thơ   Ngày em về thăm, anh chị mong chờ   Nhớ mang thơ về, anh sẵn lòng nghe   Em đọc tin thấy lòng mình sắt se   Cầu mong cho anh, thật nhanh mạnh khỏe   Nhất định em về thăm anh chị nhé   Em sẽ về, và sẽ đến thăm anh! ..................................................................

Sao em vẫn nhớ

Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Vẫn tủi hờn khuya sớm  không cùng anh Lời yêu thương cho ngắn lại năm canh Đêm lạnh lùng bờ mi nhoè l ệ  ướt  Đời thăng trầm nhiều trái ngang dâu bể Em cần lắm khi có anh giúp sức Giúp cho em có thêm nhiều nghị lực Bước độc hành chông gai trắc trở Em nói quên anh mà sao vẫn nhớ Canh cánh bên lòng tình anh nặng nợ Cứ nhạt nhòa rồi bỗng dưng nức nở Nghẹn đắng con tim dấu yêu đầu bỡ ngỡ Thời gian vô tình mùa xuân thôi rực rỡ Nắng đã nhạt ánh hoàng hôn tắt nguội Em dặn lòng mình xin đừng tiếc nuối Sao tránh được ,một thời nông nổi Lầm lỡ giận hờn để xa nhau vội Hai chúng mình mãi hai nửa đơn côi Nếu có thể xin một lần nữa thôi Anh tiễn đưa em một ngày sau cuối ?    Hồng Anh

Mắc nợ

Chỉ một lần lỡ mang dấu vòng tay Để cả đời phải đeo theo nỗi nhớ Cũng từ đó hai chúng mình mắc nợ Thương nhớ hoài thương nhớ chẳng phôi phai Đi suốt chiều dài quá khứ tương lai Hình anh vẹn nguyên trong trái tim nhỏ Một đời người bao thăng trầm này nọ Cố lạnh lùng như thể chẳng có ai Bỗng vỡ òa nức nở những đêm dài Trót thương rồi nên phải mang nợ mãi Theo suốt cùng em tháng ngày còn lại Dẫu khuất xa sao thấy giống đôi hài Chẳng thể nào tráo đổi với một ai Em biết chứ anh đã từng từ biệt Im lặng làm ngơ giả như câm điếc Rồi tự thú tội nơi trái tim mình Thôi anh ạ, ta đã  lỡ nợ tình Cứ để vậy xin anh đừng đem trả Hãy cứ coi chúng mình như xa lạ Không trả nổi đâu, càng trả càng dầy

Nhớ biển...

Tôi vẫn mơ điểm dừng chân lần cuối Bên bờ biển còn có người đón tôi Cuộc đời này hưu quạnh lại đơn côi Nợ đời song nay mai tôi sẽ tới Chùa phật quang điểm đến tôi mong đợi Có sư thầy hiền đạo Thích Chân Quang, Gương  tu hành đạo nghĩa gần xa vang Cảm ơn thầy người soi đường dẫn lối Tâm hồn tôi bụi hồng trần tăm tối Chẳng biết đâu nơi chốn để tu hành Âm dương hai cõi mờ mịt mong manh Bài thuyết pháp thầy giảng tôi sáng dạ Lòng mến mộ Di Đà dâng biển cả Được sống những ngày tu luyện thanh cao Đêm lại đêm làm bạn cùng trăng sao Ngồi bên biển đón từng con song vỗ Ngồi bên biển nhìn những chiều mưa đổ Tả lòng tôi , mãi yêu biển vô bờ Xin biển nhé ...Hãy gắng đợi chờ Tôi sẽ về ..biển yêu, tôi rất nhớ! Hồng Anh blog

Anh nhớ ..!

Em có biết hằng đêm anh trăn trở Nỗi nhớ về em da diết cồn cào Đêm mịt mờ nghe gió thổi lao xao Anh ngỡ tưởng như tiếng em đang gọi Anh nhớ em nhớ điệu cười giọng nói Nhớ từng hơi thở nhớ lắm làn môi Nhớ cả dáng đi, điệu đứng dáng ngồi Lúc bên anh em dịu dàng  e thẹn Chỉ vậy thôi ,mà như lời ước hẹn Cứ lớn dần trĩu nặng cả  lòng anh Níu chặt  anh như lá níu gi ữ  cành Ngọn lửa tình chưa khi nào tắt nguội Em thả nhớ thương cho anh tiếc nuối Ngày ấy bên nhau anh để tuột trôi Giá có thể xin chỉ một lần thôi Một lần thôi cũng sẽ là mãi mãi Gía có thể, dấu yêu xưa trở lại Xin suốt đời  thương nhớ mình em thôi Sẽ theo em đi cuối đất cùng trời Sẽ thương em cả sớm trưa chiều tối!