Skip to main content

Posts

Quyết giữ đến cùng chủ quyền biển đảo

Ta ước làm thần sóng Nổi một trận cuồng phong Lũ tàu đừng có hòng Có thằng nào chạy thoát Nhấn chìm ngay một loạt Lũ cướp cùng giàn khoan Chúng mày sẽ ngủ ngoan Lòng đại dương muôn thủa Việt Nam không chịu thua Cứ để bay làm trò Ăn cướp lại la làng Toàn dân việt sẵn sàng Chiến đấu không đầu hàng Hy sinh không nô lệ Lịch sử xưa như thế Lũ tàu đừng có mơ Dân Việt đang vẫn chờ Khôn ngoan tự bỏ đi Đừng để sảy ra gì Phải hòa máu biển đông Hãy bỏ tính cuồng ngông Dân Việt yêu hòa bình Bạn hữu , kết giao tình Nhẫn nại thiện lòng mong Trung Việt được an hòa Toàn dân việt một lòng Không bỏ qua cho song Quyết giữ trọn đến cùng Chủ quyền biển và đảo

Em đi để lại nỗi buồn riêng ta

Có một lần em bước vội qua ta  Chưa kịp nhận ra em đã đi rồi  Ta vô ý hay tại em vô tình  Để chúng mình chia cắt nẻo đường xa  Em đi rồi để nỗi buồn riêng ta  Khoảng trống cô đơn sao thể lấp đầy  Em là gì.? khổ ta mỗi phút giây  Nhớ về em lại bùng cháy lửa tình  Em đi rồi còn lại ta một mình  Ngẫn ngơ lòng, dõi bóng em mờ xa  Em đi rồi, cơn gió thoảng lướt qua  Lầy lội đời ta ,mong nhớ nghập chìm  Em đi rồi để ta mãi kiếm tìm  Dáng hình em trong vô vọng khát khao  Đau nhói con tim thổn thức nghẹn ngào  Cứ đợi hoài,đợi mãi, một trái tim  Em đi rồi mình ta đứng lặng im  Dẫu vẫn biết thời gian không quay ngược  Mà lòng ta vẫn cứ thầm mơ ước  Thương nhớ ngày xưa trở lại bây giờ  Giá níu được dấu yêu xưa trở lại Ta chói em bằng trái tim sâu nặng  Bằng tình yêu cả đời ta cóp nhặt  Sẽ yêu em bây giờ và mãi mãi

Khúc nhạc ve buồn

Chuyên xưa kể lại, có một chàng trai Say đắm yêu thương,một người con gái Trắc trở đoạn trường, họ không quản ngại Tri kỷ uyên ương, tình đẹp nặm nồng Thề hẹn cùng nhau, trăm năm vợ chồng Mỗi buối sớm mai, hẹn hò gặp gỡ Vui mừng xiết bao, miệng cười rạng rỡ Sánh bước chung đường, cùng nhau tới trường Bỗng một ngày đó, ngờ đâu tai ương Căn bệnh nan y, cướp chàng đi mất Choáng lặng đau buồn,cơn đau tê tái Ngơ ngẩn miên man, chẳng nhận ra ai Cô không trở lại theo giấc ngủ dài Hóa thành chùm họa, gọi là phượng vĩ Hồn tràng trai,  càng thêm buồn rầu dĩ Thương nàng vô hạn, chàng hóa con ve Từ khi đó, cứ đến mỗi mùa hè Ôm chùm hoa phượng,ve kêu inh ỏi Ve ve ve, nắng hè không mệt mỏi Ra rả suốt ngày, như đang gọi ai Như tiếng kêu than, mối tình trái oan Hè nào ,năm xưa, tình nồng ,dang dở Trốn mùa đông,hẹn cùng hoa phượng nở Rộn rã nhạc ve một bản tình ca Ôn kỷ niệm xưa , không nỡ rời xa Đỏ cháy yêu thương, màu hoa phượng thắm Khúc nhạc ve sầu, nghĩa tình s

Thoáng giật mình

Em đâu biết nhịp vần anh trắc trở Cứ ngỡ tình đẹp mãi một bài thơ Rồi bỗng dưng sự cố đến bất ngờ Dẫn hai ta  về hai đầu vô cực Dấu kỷ niệm thật sâu trong ký ức Dấu buồn đau vào màn đêm ly biệt Trải long mình vào mờ hoen trang viết Vào những vần thơ không lời ước hẹn  Đốt thời gian buồn dày đặc đêm đen Thoáng giật mình tóc ngả màu sương bạc Ai neo buộc đời ta , không thể khác Thầm lặng một đời lẻ bóng đơn côi Còn gì nữa, sắc xuân úa tàn rồi Căn phòng trống, cùng thân già cằn cỗi Chợt nhớ,chợt quên, vạn vật biến đổi Chỉ mình ta lặng lẽ khúc nhạc buồn Gói lại yêu thương, tiễn biệt, ước muốn Thả mây trời cho gió cuốn biển xa Yêu đương chi, chỉ khổ cái thân ta Nhủ từ đây, không giận hờn thương nhớ

Anh còn nhớ hay anh đã quên

Anh còn nhớ,hay anh đã lãng quên Có một thời, hai ta là tri kỷ Sống hồn nhiên, vô tư không suy nghĩ Cùng bộn bề lo lắng, mỗi mùa thi Mấy chúc năm rồi, anh còn nhớ gì Thời sinh viên, một thời ta mơ ước Cứ mơ hoài, đâu biết nào có được Cứ mơ hoài đâu biết đời bể dâu Hạnh phúc khổ đau cuộc sống muôn  màu Hôm nay chung bước, mai sau ra trường Đôi đường, đôi ngả, hai đứa, hai phương Khuất bóng mờ xa,nhạt dấu yêu thương Bao lo toan,bao vất vả đời thường Kỷ niệm trôi xa ,hoen mờ bụi phủ Anh còn nhớ không.?ân tình xưa cũ Còn nhớ về em..? mỗi mùa thu qua Sao với em năm tháng không nhạt nhòa Cố quên đi, lại nhớ đến vô cùng ! Em vẫn biết ,chẳng thể được trùng phùng Vẫn nặng lòng ôm trọn mối tình xưa Sao với em năm tháng không nhạt nhòa  Cố quên đi, lại nhớ đến vô cùng !  Em vẫn biết ,chẳng thể được trùng phùng  Vẫn nặng lòng ôm trọn mối tình xưa

Cùng tổ toán đi ngoại khóa

Tổ toán hôm nay đi ngoại khóa Tíu tít học trò ,chim sổ lồng Thanh mát đồi cao lồng lộng gió Leo đồi đo đạc ,không hoài công Ngoại khóa một ngày như pích ních Lại thêm thận thiện tình thầy trò Càng thêm gắn bó tình đồng đội Một ngày xả hết những âu lo Đỉnh đồi lộng gió bạch đàn hát Dựng lều căng bạt ,cùng quay gà Rượu ngon mấy chai cùng đồng đội Say tình say cảnh,say càng say

Anh mãi xa em lạc lối chim trời

  Bao lâu rồi, thời gian trôi mải miết                                        Một đời em,cút côi ,sầu ly biệt Nhung nhớ ảo mờ,bỗng cồn cào da diết Ôi cuộc đời em !sao mà cay nghiệt Xuân hạ, thu đông, lần lượt luân phiên Người xoay tâm tính , thiên nhiên đổi dời Anh mãi xa em, lạc lối chim trời Phương trời ấy, biết có được bình yên ? Phương trời ấy, có tình nồng oanh yến? Có tiếng cười, hạnh phúc mỗi sớm mai Hay sầu bi, tiếp nối tiếng thở dài Có nhớ em ,lúc canh tàn, đêm lạnh Ôi hạnh phúc, thứ xa sỉ ,mong manh Khi tỏ, khi mờ, như cái hình ảo ảnh Một đời người ,kiếm tìm và cóp nhặt Nếu lỡ tay rơi tuột,vỡ tan tành Phương trời ấy cầu anh mãi an lành Hãy cứ xa em ,lạc lối chim trời Nhớ giữ gìn hạnh phúc nhé anh ơi Hạnh phúc với em ,manh mỏng xa vời Em đã quen rồi ,năm tháng vụt trôi Đóa hoa tàn ,hương sắc đã nhạt phai Đâu dám mơ gì, mù mịt tương lai Cho một mùa đông, ấp áp trùng phùng Phương trời ấy cầu anh mãi an lành  Hãy cứ xa em ,lạc lối chim trời