Skip to main content

Thoáng giật mình

Em đâu biết nhịp vần anh trắc trở
Cứ ngỡ tình đẹp mãi một bài thơ
Rồi bỗng dưng sự cố đến bất ngờ
Dẫn hai ta  về hai đầu vô cực

Dấu kỷ niệm thật sâu trong ký ức
Dấu buồn đau vào màn đêm ly biệt
Trải long mình vào mờ hoen trang viết
Vào những vần thơ không lời ước hẹn

 Đốt thời gian buồn dày đặc đêm đen
Thoáng giật mình tóc ngả màu sương bạc
Ai neo buộc đời ta , không thể khác
Thầm lặng một đời lẻ bóng đơn côi

Còn gì nữa, sắc xuân úa tàn rồi
Căn phòng trống, cùng thân già cằn cỗi
Chợt nhớ,chợt quên, vạn vật biến đổi
Chỉ mình ta lặng lẽ khúc nhạc buồn

Gói lại yêu thương, tiễn biệt, ước muốn
Thả mây trời cho gió cuốn biển xa
Yêu đương chi, chỉ khổ cái thân ta
Nhủ từ đây, không giận hờn thương nhớ







Comments

  1. Đêm qua em thức, đêm nay thức
    Đếm từng chiếc lá rụng bên hè
    Tâm tư trĩu nặng sầu đơn lẻ
    Buông tiếng thở dài ai có nghe !

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đêm qua em thức, nay em ngủ
      Tâm tư,rũ bỏ,mặc gió mưa
      Ngủ cho quên hết tình xưa cũ
      Tình đời giả dối em xin chừa

      Cảm ơn chị gái sang chơi

      Delete
  2. đố em không nhớ không thương
    Một lần trong dạ vấn vương trọn đời.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Yêu thương chi ,chỉ khổ cái thân ta
      Duổi dong ,đuổi bắt toàn là ảo ảnh
      Lúc gần nhau một khoảng épilon
      Rồi bỗng dưng xa như hai đầu vô cực.

      Delete
  3. Người yêu ơi sao lỡ vội than phiền
    Cho bước chân đi đi hoài chẳng tới
    Cho dấu yêu nào phơi phới đợi trông
    Anh vẫn chờ em đấy giữa mênh mông…

    Và vụt đến này ơi có biết không !!!

    ReplyDelete
    Replies

    1. |o| Ôi em Hoa Tím ,em đã về
      Vắng em anh buồn tái tê
      Tìm em nơi đâu anh không thể
      Mòn mỏi ngóng trông em trở về

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo