Tôi buồn !tôi chẳng thể nói thành câu Chỉ thấy dạ tôi sao cứ khóc sầu Chẳng biết nguyên do buồn từ nơi đâu Chẳng hiểu vì sao , buồn lại bắt đầu Có phải không ? tôi hay sầu, tôi sấu Có phải không ? tôi đơn lạnh quá lâu Có phải không ?tôi mưa gió dãi dầu Có phải không ? tôi không người yêu dấu Có thể nào tôi nên mặc áo nâu Ăn chay niệm phật ,chùa nơi bến đậu Tôi chẳng mơ , nhớ ai, những đêm thâu Sẽ tiêu tan, phiền não cùng buồn rầu Thân sống tạm, trần gian ngôi nhà trọ Cớ làm sao phải toan tính so đo Bao muộn sầu âu lo nên rũ bỏ Cứ vô tư, thanh thản sống, cho bõ Đường đời muôn vạn lối, ngàn vạn ngõ Đừng tham lam hãy chọn một đường nhỏ Và gắng đi tới tận cuối đường cho Sẽ đón nhận hạnh phúc cả một kho. Ta ơi hãy nhủ mình luôn nhớ đó..! Đường đời không bao giờ là cùng tận Cánh cửa này đóng , cánh cửa kia bật Hãy đối nhân vui vẻ và chân thật Niềm vui sẽ đến, đâu phải hối hận Tất cả rồi, đều về cùng với...đất Có chi đâu phải lo được với mất Hạnh phúc buồn đa