Tôi buồn !tôi chẳng thể nói thành câu
Chỉ thấy dạ tôi sao cứ khóc sầu
Chẳng biết nguyên do buồn từ nơi đâu
Chẳng hiểu vì sao , buồn lại bắt đầu
Có phải không ? tôi hay sầu, tôi sấu
Có phải không ? tôi đơn lạnh quá lâu
Có phải không ?tôi mưa gió dãi dầu
Có phải không ? tôi không người yêu dấu
Có thể nào tôi nên mặc áo nâu
Ăn chay niệm phật ,chùa nơi bến đậu
Tôi chẳng mơ , nhớ ai, những đêm thâu
Sẽ tiêu tan, phiền não cùng buồn rầu
Thân sống tạm, trần gian ngôi nhà trọ
Cớ làm sao phải toan tính so đo
Bao muộn sầu âu lo nên rũ bỏ
Cứ vô tư, thanh thản sống, cho bõ
Đường đời muôn vạn lối, ngàn vạn ngõ
Đừng tham lam hãy chọn một đường nhỏ
Và gắng đi tới tận cuối đường cho
Sẽ đón nhận hạnh phúc cả một kho.
Ta ơi hãy nhủ mình luôn nhớ đó..!
Đường đời không bao giờ là cùng tận
Cánh cửa này đóng , cánh cửa kia bật
Hãy đối nhân vui vẻ và chân thật
Niềm vui sẽ đến, đâu phải hối hận
Tất cả rồi, đều về cùng với...đất
Có chi đâu phải lo được với mất
Hạnh phúc buồn đau một khoảng gần
Chỉ thấy dạ tôi sao cứ khóc sầu
Chẳng biết nguyên do buồn từ nơi đâu
Chẳng hiểu vì sao , buồn lại bắt đầu
Có phải không ? tôi hay sầu, tôi sấu
Có phải không ? tôi đơn lạnh quá lâu
Có phải không ?tôi mưa gió dãi dầu
Có phải không ? tôi không người yêu dấu
Có thể nào tôi nên mặc áo nâu
Ăn chay niệm phật ,chùa nơi bến đậu
Tôi chẳng mơ , nhớ ai, những đêm thâu
Sẽ tiêu tan, phiền não cùng buồn rầu
Thân sống tạm, trần gian ngôi nhà trọ
Cớ làm sao phải toan tính so đo
Bao muộn sầu âu lo nên rũ bỏ
Cứ vô tư, thanh thản sống, cho bõ
Đường đời muôn vạn lối, ngàn vạn ngõ
Đừng tham lam hãy chọn một đường nhỏ
Và gắng đi tới tận cuối đường cho
Sẽ đón nhận hạnh phúc cả một kho.
Ta ơi hãy nhủ mình luôn nhớ đó..!
Đường đời không bao giờ là cùng tận
Cánh cửa này đóng , cánh cửa kia bật
Hãy đối nhân vui vẻ và chân thật
Niềm vui sẽ đến, đâu phải hối hận
Tất cả rồi, đều về cùng với...đất
Có chi đâu phải lo được với mất
Hạnh phúc buồn đau một khoảng gần

Cánh cửa này đóng , cánh cửa kia bật
ReplyDeleteHãy đối nhân vui vẻ và chân thật
Hạnh phúc kề bên mà em không nhận
Mãi trách hờn tạo hóa chẳng công minh.
Cánh cửa này đóng cánh cửa kia bật
ReplyDeleteEm đối nhân vui vẻ và chân thật
Hạnh phúc kề bên người ta không nhận
Em ngập ngùi trách tạo hóa không cân
Em cảm ơn ơn !
Thơ bạn hay và buồn. Mai ghé thăm, chúc bạn luôn bình an nhé!
ReplyDeleteMÌnh rất vui và cảm ơn bạn đã vào đọc blog và chia sẻ động viên mình Vu Mai à . Mình rất mong còn được gặp lại bạn ở đây..?
DeleteAi buồn như củi mục trôi sông
ReplyDeleteNỗi buồn như gió lạnh chiều đông
Lòng ướt giở nỗi sầu ra đong
Hỏi người thương yêu có biết không
.
Biết thế người ơi đời quán trọ
Sao để ân tình mãi âu lo
Thâu đêm trằn trọc thân vàng võ
Một kiếp hồng nhan lỡ chuyến đò .............
..........
Chủ nhật bình an nhé -
Đó là tôi củi mục trôi sông
DeleteMùa hè lạnh,rét cóng mùa đông
Đời tôi vẫn nổi trôi bềnh bồng
Hỏi có ai thương nhớ tôi không?
Sưởi cho tôi một chút lửa hồng
Cho tôi ẩn chú khi bão giông
Sẻ chia tôi vui buồn cảm thông
Cùng tôi một mái nhà chung sống
Cảm ơn bạn nhé Minh Lê ... theo đà vần vèo vui chút .. bạn đừng cười nhé Chúc bạn luôn vui hạnh phúc .. Tôi viết bài này trông lúc trời Lạng sơn mưa ngâu rả rích tĩnh mịch bạn ạ..
Nói thật với bạn là
ReplyDeleteTrang ít khi buồn lắm !
Trang chỉ thấy cô đơn…
Trăng biển ơi ! trăng biển !
ReplyDeleteBiển rộng lắm trăng có biết
Nên trăng cô đơn hiển nhiên
Cô đơn cùng với buồn
Đôi ấy song song luôn?
Cảm ơn bạn ! chúc bạn ngày cn vui !
Em ghé thăm chị và đọc thơ.
ReplyDeleteChúc chị luôn vui vẻ và thanh thản!
CAOCONGKIEN 360
Chị cảm ơn em ! chị cũng chúc em luôn khỏe và thành công trong công việc của em . mong có nhiều dịp được nói chuyện cùng em
ReplyDeleteCó khi nào bạn lại khẽ giận tôi ?
ReplyDeleteNgười khôn ăn nói nửa chừng
DeleteĐể cho người dại nửa mừng nửa lo
Mong bạn chỉ bảo rõ cho
Tôi xin cảm tạ một kho ân tình
Cảm ơn bạn ! chúc bình an hạnh phuc!