Một mình chẳng phải dỗi hờn với ai Đã quen lại thấy khoan thai Sợ lo cơm bữa mệt nhoài sớm khuya Cơm canh không ngọt chia lìa Nên phải chợ búa nọ kia to ái phiền Một mình một bát một thìa Vừa ăn vừa chát đến khuya xá gì Thấy mệt một giấc ngủ khì Cuộc đời thoải mái cần chi ai nào Sáng dậy một bát mỳ sào Thế là ổn áp chẳng sao nữa rồi Ngẫm nghĩ cuộc sống đơn côi Có ai muốn đổi với tôi chẳng cần Nếu mang ra thử đem cân Sống chung chồng vợ nợ nần khó ghê Đã đi làm mệt trở về Nấu cơm giặt rũ con kê con cà Còn không lại chẳng mặn mà Ông tìm ăn chả thật là đắng cay Đôi khi lại uống rượu say Thấy mà lộn tiết sẩm xa mặt mày Mỗi đứa một chỗ tối nay Còn không thì liệu ngủ ngay thềm nhà Bà cho ông biết tay bà Vợ chồng chi rứa thật ra phiền hà Chớt nghĩ mồ hôi toát ra Tội chi ràng buộc để mà khổ thân Tự do phải bỏ nhiều phần Tôi là chỉ thể ,độc thân suốt đời Chán làm facebook tôi chơi Một chai một chén ai ơi tuyệt trần!
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt