Skip to main content

Posts

Anh về đây với em

ANH VỀ ĐÂY VỚI EM Anh về đây với em Căn nhà đầy nắng gió Ngát hương thơm hoa cỏ Cùng tình em mặn mà  Ngôi nhà của chúng ta Đơn sơ và giản dị Ngôi nhà em yêu quý Có anh càng đáng yêu  Anh cùng em sớm chiều Bên nhau cùng chia sẻ Cho đời thôi quạnh quẽ Cháy mãi lửa đam mê Sau mỗi ngày trở về Bên em anh sẽ thấy Cuộc đời vui biết mấy Say men tình ngất ngây  Anh hãy trở về đây Cùng em cuộc sống mới Cả đời em mong đợi Anh về nhé anh ơi

Tình mẹ

Nuôi con năm tháng nhọc nhằn Dạy con khôn lớn trở trăn đủ điều Bát cơm ngụm nước sớm chiều Mẹ phải vất vả thật nhiều lo toan Chỉ mong con khỏe con ngoan Dẫu là vất vả gian nan chẳng phiền Con là số một ưu tiên Những khi đau ốm chẳng yên tấm lòng Sớm hôm bận rộn long đong Thuốc men chạy chữa cho  xong bệnh lành Cầu  xin thấu tận trời xanh Cho con khỏe mạnh lớn nhanh trưởng thành Trọng tình trọng nghĩa em anh Dời xa tệ nạn học hành giỏi giang Gạt lừa trộm cắp chớ ham Có ngày thành đạt con làm việc to Tuổi già mẹ khỏi âu lo Công to việc lớn là do con bầy Lớn khôn đi khắp đó đây Gắng làm việc thiện dựng xây cơ đồ Gặp người sức yếu thế cô Ra tay giúp đỡ phúc vô vận vào Mỗi năm tuổi mẹ một cao Ở bên con mãi làm sao toại lòng Một đời mẹ thế là xong Nuôi con khôn lớn già mong cậy nhờ.

Sao thượng đế khéo trêu ghẹo người ta

Tôi  nhớ em nỗi nhớ đến vô cùng Muốn vòng tay ôm mà sao không thể Tự hỏi mình ..?Em có nhớ tôi như thế Sao thượng đế khéo trêu ghẹo người ta Kẻ ở gần nhưng lòng dạ cách xa Đem tình nồng, gửi trao người xứ lạ Tháng ngày trôi,tôi nhớ thương nhiều quá Tương tư sầu cùng vương vấn không tên Trong màn đêm nỗi nhớ cứ trào lên Đốt hồn tôi thành nát nhàu héo úa Có lẽ nào tôi khổ đau muôn thủa Một mối tình câm lặng riết bám tôi Có phải không do phận số đơn côi Nên tình yêu với tôi là hư ảo Dẫu nồng nàn mà sao thành giông bão Chỉ mình tôi ngang trái vị khổ đau Có phải không ..?Tôi kém vị nhạt màu Và tâm hồn lại trụi trần thô mộc Nắng trời tôi không sắc màu hạnh phúc Chẳng đủ nồng nàn cho lửa cháy đam mê Mỗi khi đi cùng những lúc trở về Căn nhà nhỏ đón tôi buồn trống vắng Riêng mình tôi ngổn ngang toàn dấu lặng Hỡi ông trời tôi tội lỗi chi đây.?

Đã bao lâu rồi

ĐÃ BAO LÂU RỒI Bao lâu rồi sao vẫn mãi không quên Những ngày xưa tình chúng mình nồng thắm Dòng tin nhắn anh nhớ em nhiều lắm Đã xa rồi trong ký ức vẹn nguyên Bao lâu rồi chia cắt đường tình duyên Hai chúng mình không còn liên lạc nữa Anh và em chẳng còn là hai nửa Của đời nhau đi chung lối chung đường Bao lâu rồi vắng thiếu lời yêu thương Chỉ thời gian với niềm đau gặm nhấm Kỷ niệm yêu như vẫn còn sâu đậm Cứ hiện về trong những giấc chiêm bao Bao lâu rồi vẫn cứ nhớ là sao Chuyện tình cũ giờ như sương như khói Vẫn cứ nhớ không thấy mệt thấy mỏi Ôm dáng hình đã xa khuất từ lâu Bao lâu rồi em vẫn còn chìm sâu Trong ký ức nhạt nhòa anh trong đó Bao lâu rồi em không còn nhớ rõ Ngày anh đi em chua sót tủi hờn .

Xin đừng cám dỗ em làm kẻ thứ ba

Tình bạn có thể nhiều Tình yêu chỉ có một Anh đã thề đã thốt Với người mà anh yêu Xin đừng nhiễu đừng phiền Làm em thêm mỏi mệt Trái tim em đã chết Hóa đá tự lúc nào Em đâu dám cành cao Chỉ là em rất khổ Xin anh đừng cám dỗ Em làm kẻ thứ ba Rồi chúng mình cách xa Chơi cuộc tình tam giác Một trong ba kẻ lạc Rẽ lối bước sang ngang Đôi giọt lệ hai hàng Sầu cuộc tình tan vỡ Em chẳng thể nào nỡ Xin làm kẻ ra đi

Xin quá khứ ngủ yên

Đêm buồn chẳng hiểu nguyên nhân  Ngắm vầng trăng khuyết bần thần ngẩn ngơ  Viết câu gì đó bây giờ  Tả sao tâm trạng bơ vơ lúc này  Trời đêm vạn vật ngủ say  Chỉ ta thao thức loay hoay não sầu  Lục tìm ký ức từ lau Niệm xưa tình cũ bắt đầu hiện ra  Tưởng rằng năm tháng trôi qua  Gió mưa bão táp mờ nhòa sạch trơn  Giờ đây vẫn tủi vẫn hờn  Nhớ người trong mộng cô đơn đan dày  Nhủ mình xua đuổi cho bay  Những gì quá khứ để say giấc nồng  Mở nhạc du ký ngộ không  Ru hồn vui nhộn bão giông yên bình  Giấc say ló rạng bình minh  Đón chào ngày mới xin tình xưa quên.

Tình ảo

Cùng nhau lên mạng em anh Hai ta xa lạ bỗng thành người thân Nửa vòng trái đất vẫn  gần Đêm khuya trò chuyện thiện thân ân cần Như hình với bóng bần thần ngẩn ngơ Một ngày bỗng nhớ vô bờ Bồi hồi tôi vội vào google bới tung Nhà nàng đèn tắt lạnh lùng Nóng ran trong dạ phát khùng như điên Từ nay tôi mất nàng liền Không từ không tạ lặng yên nàng chuồn Mình tôi thương nặng ưu buồn Bao nhiêu thề hẹn bay luôn theo nàng Lòng tôi trĩu nặng đa mang Mối tình hư ảo đeo quàng tấm thân Ngẩn ngơ lạc lối bần thần Một bài học dạy ngu đần chứng minh Để rồi ra kẻ thất tình Tại  mơ tình ảo nàng xinh nàng hiền Nàng dù có đẹp như tiên Quỷ nhờ photoshop cũng hóa liền hoa khôi Từ nay tôi nhớ lắm rồi Vào trong mạng ảo chỉ ngồi ngắm hoa Nàng xinh nàng đẹp ngọc ngà Chỉ là ảo ảnh coi là ngắm tranh Tôi đâu dám ước duyên lành Từ trong mạng ảo mà thành lứa đôi Nàng ơi xin chớ gọi mời Xin tha tôi kẻ một đời khổ đau Hồn tôi héo úa nát nhàu Vì tình gian dối trước sau tôi chừa