Skip to main content

Posts

Ngoại khóa toán hóa sinh

Toán, hóa ,sinh họ chúng ta Hôm nay ngoại khóa người trong một nhà Đến đây trường cũng đã xa Bài học thực tế mới là khắc ghi   Đồi cao thứ nhất thứ nhì Trèo lên tìm kiếm những gì học qua Cỏ này họ tảo đây mà Một vị thuốc quý, nhà nhà trồng ươm Bên kia nhóm toán đo đường Đồi cao như vậy đo lường là bao Nhanh tay tính toán chút nào Cạnh vuông phải tính đó sao bạn à Nơi đây xa cách trường ta Chung mâm cơm nắm, nước nhà mang đi Đ ồi  cao gió hát rầm rì Tạm quên đi những nghĩ suy h àng  ngày Em ơi ngoại khóa hôm nay Thực hành kiến thức sau này làm nên Bài học thực tế không quên Chính là viên gạch xây nền tiến thân Bây giờ gắng học chuyên cần Sau này thành đạt bội phần hiển vinh Việt Nam sông núi hữu tình Giặc từ phương bắc ngó rình biển đông Học cao gìn giữ núi sông Bảo vệ tổ quốc mênh mông biển trời Học còn học nữa em ơi Đừng quên phương bắc ngàn đời thù ta

Bốn mùa gọi tên anh

Bốn mùa em gọi tên anh Trời xa khuất bóng,lòng đành lặng im Nén vào sâu thẳm trái tim Bơ vơ lẻ bạn  một mình đơn côi Xuân qua hạ lại đến rồi Tóc thêm sợi bạc da mồi còn đâu Yêu anh năm tháng dài lâu Anh ơi có biết bấy lâu em chờ Hôm nay như tự bao giờ Nôn nao nỗi nhớ câu thơ dãi bày Gửi lên theo áng mây bay Về cùng nơi ấy anh hay tỏ tường Tình em còn mãi vấn vương Đợi chờ cho đến uyên ương mặn nồng Ngày ngày tựa cửa đứng trông Cuối trời xa ấy có không anh về Tình ta như nghĩa phu thê Bao năm cất giữ lời thề sắt son Anh ơi em đã mỏi mòn Đợi trông anh mãi chẳng còn xuân xưa

Nỗi nhớ người thương

Chiều buông tắt nắng mình ta Chim bay về tổ anh xa nơi nào Lòng buồn thương nhớ nôn nao Tình ta trao gửi đã bao năm rồi Sao giờ em vẫn đơn côi Anh xa ,xa mãi để đôi lệ sầu Đường đời trắc trở bể dâu Anh ơi về nhé trọn câu xưa thề Con tim rỉ máu tái tê Trời em phủ kín bộn bề nhớ anh Đường xa thân nhỏ mong manh Làm sao em thể bên anh lúc này Nhìn trời hỏi đám mây bay Bao giờ mới đến những ngày đoàn viên Mây ơi xin một phép tiên Cho ta cùng với anh liền bên nhau Trời cao xin một nguyện cầu Cho ta được đến bạc đầu bên anh Cho ta duyên phận hợp thành Vui buồn sướng khổ cũng đành không xa

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh Thắp lửa yêu đương xua mùa đông giá Vỗ về con tim  dỗi hờn nghiêng ngả Đếm tháng tính ngày nhung nhớ chật đầy Em muốn hóa mình làn gió áng mây Nhẹ nhàng bên anh hôn lên mái tóc Len lỏi đường đời suốt chiều ngang dọc Rồi cùng anh ru, giấc ngủ an lành Em muốn trở về bên ấy trời anh Nơi có anh,tình yêu em khao khát Thương nhớ xếp chồng tháng năm lưu lạc Có lửa yêu thương khi giông bão cuộc đời Em muốn cùng anh đi cuối đất cùng trời Nơi có anh, em ,với bộn bề cuộc sống Nơi có trời sao in hình biển rộng Nơi có mùa xuân nắng ấm ngập tràn Lau khô bờ mi, ướt lệ hai hàng Cô đơn quạnh hiu, không gian cách trở Khép lại  nỗi niềm, em hằng mong nhớ Ngả rẽ đường đời, em chỉ có anh thôi

Thơ thẩn đời ta

Ta người làm toán yêu thơ Tự tình tha thẩn vẩn vơ với đời Buồn lên mạng ảo dong chơi Chiêu hiền kết bạn khắp nơi tung hoành Giàu sang hạnh phúc mong manh Mong sao được mãi an lành vui tươi Trăm năm trong cõi đời người Quá khôn không được dại thời thiệt thân Mười phân trọn vẹn năm phần Thế là ổn thỏa đâu cần tài ba Trông lên ngó xuống người ta Biết mình biết sửa mới là điều hay Thời đại công nghệ ngày nay Xa xôi đâu cũng như ngay bên mình Sống sao cho trọn chữ tình Điều hay khó thấy dở bình vang xa Sống sao chân chất thật thà Đừng dại dối trá gian tà hiểm nguy Đôi chân đi đứng chớ quỳ Biết nhường biết nhịn những khi bực lòng Vui mình đau bạn không mong Để lại tiếng ác đi tong một đời Tích tu phước đức ai ơi Người đời oán giận sao trời dung tha Nếu không thắm thiết mặn mà Cứ coi ta với người là không quen Với người tính  xấu nhỏ nhen Tránh xa đừng có mon men đến gần  Khổ đau thất bại mỗi lần Sinh ra đau khổ chất đầy tâm can Chi bằng thắng bại

Cảm nghĩ ngày về Hà Nội chứng kiến cảnh đường phố bị đốn hạ cây xanh

Nay ta về thăm lại  đường phố xưa Hàng sấu già ai chặt không còn nữa Trưa nắng hè đường nóng như đổ lửa Nghẹn đắng l òng  căm người đã đốn cây Vượt ngàn dặm mới về được tới đây Giữa thủ đô mà oi n ồng  ngạt thở Bóng cây trưa hè cún con cũng nhớ Kẻ vô tâm mưu lợi chặt cây đi Hàng cây xanh đâu có tội tình gì Cùng thăng trầm với hà nội văn hiến Bom mỹ ngày nào cây từng chứng kiến Vẫn tỏa tán lá xanh che chắn đời Mỗi gốc cây như người bạn ai ơi Hãy chỉ mặt kẻ đốn cây sẻ gỗ Để người người đi đường phải khốn khổ Đường phố nắng bụi bậm mùi xăng xe Các vị quan sao không hiểu lắng nghe Triệu, triệu người dân từ già đến trẻ Đau xót  h àng   cây l òng  đau như xé Uổng phí công mấy chục đời ông cha Tội lớn này trời không dung đất không tha Hà Nội chẳng còn gì trong ký ức Mỗi lần về nghe thấy l òng  buồn bực Nhớ h àng  cây xanh bóng mát bên đường                                                                          Hà Nội mùa n

Xin hãy quên đi nỗi buồn vô hạn

Anh đã tìm thấy một nửa anh yêu Tên của anh giờ là tên người ấy Xứng lứa vừa đôi đẹp duyên quá vậy Gái sắc trai tài có một không hai Tình xưa chúng mình rồi cũng mờ phai Được gặp nhau đã có duyên không phận Cố gắn hàn thì rồi cũng tuột mất Ta vui lòng lối rẽ tự chia tay Chúc anh cùng người hạnh phúc mắn may Nhà cửa khang trang điền viên đầy đủ Sinh luôn thể con đàn cháu lũ Và quên đi tình cũ nghĩa xưa Đường em đi nắng sớm chiều mưa Lầy lội chông gai quá nhiều trắc trở Lụy phiền đến anh làm sao em nỡ Hạnh phúc mong manh không bến không bờ Ngày ấy gặp nhau như sự tình cờ Ân tình chót trao coi như lầm lỡ Nghĩa nặng tình dày trả song món nợ Tự kiếp nào thôi hãy cố quên đi Tình đã cạn níu giữ đâu ích gì Hãy vui lên mỗi sáng bình minh tới Kìa phía trước  có bao điều chờ đợi Em trở về bờ bến của riêng em http://thuocgiatruyennd.blogspot.com/2014/08/nhung-bieuhien-cua-benh-tri-benh-tri-la_7.html for you with lovge pictures