Skip to main content

Posts

Chỉ mình ta với mùa đông

Chỉ còn lại ta với mùa đông Côi cút mênh mông sầu biển rộng Hiu hắt ,lặng im căn phòng trống Màn đêm u tịch trải mênh mông Chỉ còn lại ta với mùa đông Hanh hao gió bắc thổi ầm ào Ước làm chim én bay trời cao Về với phương nam cùng nắng ấm Chỉ còn lại ta với mùa đông Trời đã giá lạnh còn mưa tuôn Ước làm chim en bay đi luôn Về tới phương nam ngập nắng tràn Nơi đây phương bắc lạnh vô vàn Đơn côi buốt lạnh tấm thân tàn Tình ôi! gian dối , sao bất an Chẳng dám trao ai,thôi tình cạn Lặng lẽ mình ta đi năm tháng Qua hết rồi còn lại tàn đông Mộng ước gì ..?cũng chỉ viển vông Thôi hết rồi mùa xuân khép lại

Anh đến với em bằng đường vuông góc

Anh hãy là một điểm sáng sao đêm Và coi em như là một mặt phẳng Dẫu anh có ở ngàn trùng xa cách Đều có đường ngắn nhất , đến bên em Trong mặt phẳng xuyên tâm , anh vuông góc Em đón nhận một đường giao tuyên chung Chiếu thẳng đi anh , cho đến tận cùng. Giao điểm anh , em mừng nên bật khóc. Trong không gian, bao đường ngang dọc Thì anh ơi! đường vuông góc đừng quên Điểm hội tụ chỉ từ đó mà nên Em đón chân anh trên đường giao tuyến Kể từ đây đôi ta là đồng phẳng Đường ta đi luôn có giao điểm chung Dẫu có xa nhau mãi tận vô cùng Mà vẫn gần bởi có đường vuông góc Kể từ đây không gian nhiều biến  đổi Anh vẫn về từ vô cực xa sôi Sau cách chia ,hạnh phúc lại nhân đôi Bởi có anh chiếu đường vuông góc rồi Chú thích bài thơ Một trong những cách   tính khoảng cách từ điểm A tới một mặt phẳng (Q) là : *Tìm mp (P) đi qua A vuông góc với mặt phẳng  (Q) "Trong mặt phẳng xuyên tâm anh vuông góc"ở đây chính là mặt phẳn (P) xuyên tâm A) và vuông góc với m

Đại tướng về trời

Một đời gian nan , bên Bác,song hành  Vang dội ,năm nào chiến thắng điện biên  Khẳng định trí tài ,anh dũng trung kiên  Một tướng tài cao ,xuất chúng ,đức hiền  Đuổi pháp đánh mỹ đội quân hùng hậu  Chúng tưởng rằng , Việt Nam.dễ đập tan  Ngờ đâu, dân Nam yêu nước nồng nàn  Tướng Giáp ,dẫn quân , thần thông biến hóa  Đanh quân mỹ cút, đánh cho ngụy nhào  Cả nước việt nam phấp phới cờ sao  Ơn Bác Hồ ,cùng Đại Tướng biết bao  Dân nước Việt chẳng sợ kẻ thù nào  Cả nước, ca vang ,khúc ca khải hoàn.  Kể từ đây lịch sử đã sang trang  Một cuộc chiến mới thu dọn ngổn ngang.  Dựng xây đất nước to đẹp đàng hoàng.  Đại Tướng cha già vẫn một tấm gương  Dẫn đội quân , như bó đuốc soi đường  Dõi nghe tin từ mọi phía đời thường  Như cha già,sâu nặng nghĩa tình thương  Bỗng một ngày trời tháng tám trong xanh  Nghe tin truyền thanh báo chuyện không lành  Đại tướng cha già , một thoáng đi nhanh  Vẫy chào quân nhẹ cánh bay về trời.  Nghe tin dữ con giật mình ,rụng rời  Thêm

Sao anh bỏ em rơi

Anh cùng em đã hứa Mãi ,mãi mình yêu nhau Tình không đổi trước sau Cả cuộc đời còn nửa Bỗng dưng sao thế anh? Anh lại bỏ em rơi Giữa mênh mông biển đời Bỏ mặc em giá lạnh Anh sao mãi lặng im Tim quặn đau như thắt Mong anh dòng chữ nhắn Kỷ niệm em gom tìm Dù là lời giận dỗi Cũng đủ để vơi đi Lệ vơi ướt đẫm mi Em nhẹ bớt đơn côi Nỗi niềm em nhớ thương Hình bóng anh hôm nào Bao lời yêu đã trao Sao thể quên cho được Anh sao ..? em bỏ lại Giữa biển đời đen bạc Bỗng sao anh lại khác Em làm gì đã sai Em sao hiểu được ngay Mong nhớ anh đêm ngày Dẫu trời đất đổi thay Em nguyện không lung lay Anh sao ..? em bỏ lại Giữa biển đời đen bạc Bỗng sao anh lại khác Em làm gì đã sai Em sao hiểu được ngay Mong nhớ anh đêm ngày Dẫu trời đất đổi thay Em nguyện không lung lay 

Thôi đành vậy

 Thôi đành vậy cho tình ta dang dở Để chẳng bao giờ còn lại đổ vỡ Và hãy cứ coi như là duyên nợ Giấu kín trong tim chôn chặt ký ức Thôi đành vậy cho tình ta dang dở Cho vần thơ không viết hết bao giờ Cho tình yêu ta ở mãi giấc mơ Để bóng hình anh còn trong em mãi Thôi đành vậy cho tình ta dang dở Cứ coi như thêm một lần lầm lỡ Kẻo lại vô tình oan gia nặng nợ Kẻo lại vô tình hằn sâu trí nhớ Anh cứ đi xa về miền vô cực Để lại mình em trong miền ký ức Bởi tình ta đã không còn là thực Làm khổ cho nhau, trái tim đau nhức Dẫu đôi ta có điểm chung đồng phẳng Nhưng đường đời là hai kẻ song song Điểm hội tụ ở vô cực hoài mong Cứ xa nhau cho ân tình bớt nặng ...................................................................................................................................................... Anh cứ đi xa về miền vô cực  Để lại mình em trong miền ký ức  Bởi tình ta đã không còn là thực  Làm khổ cho nhau, trái tim đau nhức   Dẫu đôi ta có điểm chun