Skip to main content

Posts

Có phải không anh ?

Đông qua mấy độ buồn sơ xác Hoa nở hoa tàn đời tan nát Mênh mông .trời đất rộng nghút ngàn Anh trở vê có mùa xuân sang Có phải không anh ?mùa xuân về Xua tan băng giá lòng tái tê Kết mối tơ duyên tình phu thê Thỏa ước mộng tình ,đẹp dương thế Có phải không anh tình mộng ước Hết nửa đời, em chưa có được Nay gặp anh nguyện mãi yêu thương Nguyện mãi tinh em không vấn vương Mùa xuân đã về phải không anh? Hay chỉ là mơ là mộng mị Khát khao tháng ngày cho thỏa chí Tình đến bất ngờ tình lại đi Đời em tan nát còn lại gì? Lòng buồn lệ ướt đẫm hàng mi Anh ơi? em chẳng mộng ước chi Hạnh phúc của anh , anh tìm đi Mặc em xương gió ,tình đơn côi Bao năm buồn tủi em quen rồi Xin đừng làm em thêm bối rối Tình đến rồi đi em ngẩn ngơ Tháng ngày hưu hắt không thôi nhớ Tâm hồn héo úa thêm xác sơ Gửi chút tình em mỗi bài thơ Khóc mãi mối tình buồn dang dở

Những ngày anh xa em

Đã tự khi nào giữa dòng đời vội vã Em nhận ra anh ,chính là nửa của mình Và từ ấy mỗi sáng sớm bình minh Em nhớ anh ,cùng tình yêu da diết Ở phương trời xa nào,anh có biết Trong nỗi nhớ anh,da diết cồn cào Em lại kiếm tìm, kỷ niệm hôm nào Còn ẩn dấu  bóng  hình anh hiển hiện Xem còn chút gì ,của anh xót lại Để em được tan vào... Cho vơi đi.. thương nhớ khát khao An ủi lòng mình ,bớt đi sầu não Em lại mở tìm, tin nhắn anh trao Tự khi nào , em lưu đầy thẻ nhớ Gọi anh ,thuê bao không liên lạc được Em hiểu anh, đang ngoài vùng phủ sóng Em hiểu anh, cũng đang rất nóng lòng Nhiệm vụ phải làm ,nên cố cho song Anh biết quê nhà. em đang chông mong Anh về nhà. hằng đêm em đón đợi Bởi anh biết anh đi qua bao núi Tình em ,chảy theo anh như khe suối Lưu luyến ,nhớ thương , theo anh khắp rừng Anh đi xa, tình em như cỏ hoa Theo anh, trên khắp mọi nẻo đường đời Em tin anh ,không thể nào lạc lối Đôi trái tim,ta đã trao nhau rồi Hãy trở về bên em nhé anh .ơi.? T

MỖI SÁNG MAI THỨC DẬY

Mỗi sáng mai thức dậy Đã thấy lòng xót xa Một ngày đã trôi qua Một ngày mới bắt đầu Anh ở đâu im lặng Để em hoài lo lắng Ngày nối ngày xa vắng Em tủi hờn cay đắng Mỗi phút giây thầm lặng Mong một dòng tin nhắn Mong tiếng gọi em ơi ! Nỗi nhớ anh ngút trời Mỗi sớm mai thức dậy Vẫn chỉ có mình em Trơ trọi trong căn nhà Lòng trĩu buồn xót xa Một ngày nữa lại qua Mọi thứ đều mờ xa Nhớ thương anh vẹn nguyên Chẳng bao giờ mờ cả Đời em ,đời cô đơn Nhung nhớ cùng giận hờn Mối tình câm đau đớn Theo em trọn cả đời

TÌNH BẠN

Mỗi người ,trong cõi đời thường Có ai không muốn có tình yêu thương Như dòng nước mát tưới cây nắng hạn Cần lắm tình thương cho tôi và bạn Mỗi người  mỗi  vẻ xinh tươi Mà khi đơn độc dung nhan buồn rượi Còn đâu, nghe thấy tiếng cười Khi nào buồn khổ mười mươi Bạn gọi tôi nhé, tôi sẽ tới ngay Tôi ngồi bên bạn,nghe bạn dãi bày Hoặc là tôi kể, những điều hay hay Tôi sẽ cùng bạn gỡ nỗi buồn phiền Mỗi người đều có nỗi buồn luôn phiên Xin đừng tiết kiệm,lời gọi tới tôi Nếu khi bạn gọi,tôi không trả lời. Thì là khi ấy .bạn hãy tới ngay. Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Muộn phiền thế thai ,tôi xin bỏ lại. Tôi đẫ ra đi theo phật lưu ly Tôi độ cho bạn những gì bạn yêu Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Mu

Tự giới hạn

Tự giới hạn lòng thôi không nhớ Mà sao trai tim cứ thét gào Anh ơi ,anh ở chốn nào? Cớ sao bổng chốc tan vào hư không. Để em một kiếp má hồng Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông. Chăng hay còn có mùa xuân quay về. Ngày dài tiếp nối lê thê Nỗi buồn trĩu nặng tái tê,trong lòng. Tự giới hạn lòng thôi chờ mong. Dấu yêu chôn chặt đáy lòng cho song. Tự giới hạn lòng thôi bối rối Mà sao chẳng yên lúc đứng ngồi Miền xa mờ mịt, anh ơi!,,đừng lạc lối Để tình ta mãi mãi dần xa trôi Thời gian trôi nhung nhớ không phai mờ Hình bóng người xưa ,chất đầy , trí nhớ Anh chẳng tin đâu ,phía bến bờ dang dở Em vẫn mãi gọi, hai tiếng .."Anh ơi?" Tự giới hạn lòng thôi không nhớ  Mà sao trai tim cứ thét gào  Anh ơi ,anh ở chốn nào?  Cớ sao bổng chốc tan vào hư không.   Để em một kiếp má hồng  Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông  Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông.  Chăng hay còn có mùa xuân quay về.  Ngày dài tiếp nối lê thê 

Biến cố nào..?

Biến cố nào...? Để tình ta chia xa . Biến cố nào? đời ta chia đôi ngả Anh đừng xa em ra miền vô cực . Đừng để lạc em trên trường số phức. Trường số phức ,thực ảo thật khó lường Em không thể tìm được ra phương hướng Quỹ tích đời em ,cũng không tìm được. Tọa độ nào,cho đời không đơn điệu. Biến cố nào ...? Em không thể hiểu. Vừa ngày qua anh mới nói lời yêu Mà giờ đây anh đã xa vô cực Khiến tim em nghẹn ngào đau nhối  nhức Khổ cho em , chẳng tìm ra công thức Nối lại tình ta nguyên vẹn ban đầu Biến cố nào ? cho dấu yêu xưa trở lại Phương trình nào cũng toàn nghiệm ngoại lai Giới hạn tình ta, em cố tìm hoài. Dãy số tình yêu cứ mãi nối dài Lại cao mãi ,dần thành cấp số nhân Lại chất chồng cho lòng thêm trĩu nặng Thôi từ nay,chuỗi tháng ngày xa vắng Kỷ niệm yêu, em gom chật đắng lòng Giới hạn nào cho vơi bớt chờ mong Một tiếng em ơi! một lời an ủi. Thiếu vắng anh em chỉ là buồn tủi. Một kiếp đơn côi ,phận đời đen đủi. Sóng vỗ biển xa,cánh chim chiều mỏi mệ

TA MÃI LÀ CỦA NHAU

Cõi trần gian kiếp này Anh và em có mặt Sao ông trời ngăn cách Ta không gặp được nhau Để ta sống , đơn côi Hết mất nửa, đời rồi Em hằng mơ, gặp anh Khi màn đêm trời tối Khiến lòng em bối rối Thế là em quyết định Đinh ninh chỉ một điều Em chờ đón, anh yêu Sớm chiều em trông ngóng Một bóng hình trong mơ. Bỗng dưng đến một giờ Anh hiện ra trước mặt Đôi bàn tay nắm chặt Lòng nghẹn trào nước mắt Như trời đã sắp đặt Cho mình gặp được nhau Mình đã nguyện trước sau Dù sông cạn đá mòn Tình vẫn một lòng son Một tình yêu vẹn tròn. Dù xuân sắc chẳng còn Quên đi chuyện buồn cũ Mối tình xưa bụi phủ Cần có nhau là đủ Anh tặng em , hết thảy Nửa đời anh còn lại Trái tim yêu nồng cháy Cùng say đắm nồng nàn. Em nguyện suốt đời này. Chỉ thương nhớ, mình anh Cả sớm trưa ,chiều tối. Theo anh ,đến cuối trời.