Mười chín tháng tám em thắp nén nhang Tự sự cùng anh,nhân ngày kỷ niệm Em vẫn biết rằng âm dương cách biệt Trong trái tim em chẳng thể phai nhòa Chỉ thấy lòng mình đau đớn xót xa Gọi hoài tên anh , không còn thưa nữa Và hụt hẫng vì thiếu đi một nửa Bữa cơm chiều quen tựa cửa đón anh Anh bỏ em đi mấy tháng trôi nhanh Nhà trống vắng các con buồn im lặng Nhưng em hiểu nỗi nhớ cha ghi khắc Ở trong con không thể thốt nên lời Mẹ con em quá hụt hẫng chơi vơi Tập quen dần và kìm lòng nỗi nhớ Trong giấc mơ nghe lời anh nhắc nhở Hãy vững vàng vươn lên nhé vợ yêu Mẹ con em mãi ghi nhớ những điều Lúc lâm chung ánh mắt anh căn dặn Không để lệ buồn rời tràn khóe mắt Hãy vui lên anh trên cõi thiên đàng Em quỳ trước anh thắp một nén nhang Xin trời phật mở rộng đường cứu độ. Trở che anh không bao giờ buồn khổ Hồn linh thiêng anh phù hộ cháu con! ( Bài thơ viết tặng chị Cao Lâm nhân ngày 19/8 ngày thành lập ngành công an )
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt