Skip to main content

Posts

Showing posts with the label thơ tình buồn

Tự sự cùng anh nhân ngày 19/8

Mười chín tháng tám em thắp nén nhang Tự sự cùng anh,nhân ngày kỷ niệm Em vẫn biết rằng âm dương cách biệt Trong trái tim em chẳng thể phai nhòa Chỉ thấy lòng mình đau đớn xót xa Gọi hoài tên anh , không còn thưa nữa Và hụt hẫng vì thiếu đi một nửa Bữa cơm chiều quen tựa cửa đón anh Anh bỏ em đi mấy tháng trôi nhanh Nhà trống vắng các con buồn im lặng Nhưng em hiểu nỗi nhớ cha ghi khắc Ở trong con không thể thốt nên lời  Mẹ con em quá hụt hẫng chơi vơi Tập quen dần và kìm lòng nỗi nhớ Trong giấc mơ nghe lời anh nhắc nhở Hãy vững vàng vươn lên nhé vợ yêu  Mẹ con em mãi ghi nhớ những điều Lúc lâm chung ánh mắt anh căn dặn Không để lệ buồn rời tràn khóe mắt Hãy vui lên anh trên cõi thiên đàng Em quỳ trước anh thắp một nén nhang Xin trời phật mở rộng đường cứu độ. Trở che anh không bao giờ buồn khổ Hồn linh thiêng anh phù hộ cháu con! ( Bài thơ viết tặng chị Cao Lâm nhân ngày 19/8 ngày thành lập ngành công an )

Em xin hầu chuyện biển đông tỏ tường

Phải chăng phận số ông trời Người ta phụ bạc em đời đắng cay Em đâu  biết được có ngày Được làm tiên cá laị  may phúc lành  Em mừng vì có được anh Cảm thương tiên cá biển xanh vẫy vùng Ngày đêm con sóng đi chung Đùa vui bọt nước lạnh lùng biển sâu  Đời người duyên nợ ngập đầu Từ nay dứt bỏ hết sầu lệ rơi Anh ngồi câu cá giữa trời Biển sâu nước lạnh gọi mời em không? Hai ta tâm sự tương đồng Em xin hầu chuyện biển đông tỏ tường Biển trời tổ quốc yêu thương Đang bị chanh chấp tai ương khó lường Bọn tầu muốn làm đế vương Ngày đêm lấn chiếm bất lương anh à Nếu anh ra tận đảo xa Anh sẽ chứng kiến thật là xót đau  Nước ta đảo trước đảo sau Chúng đem quân tới cùng nhau xây nhà Làm sao chung sức dân ta Giữ lấy biển đảo trường xa vẹn toàn

Nàng Tiên Cá

Sinh ra phận kiếp má đào Lòng em ước nguyện chàng nào yêu thương Bể dâu chinh chiến tình trường Người ta phụ bạc rẽ đường ngăn sông Quên sao duyên nợ tình nồng Đã không chịu nổi biển đông trẫm mình Thủy Hoàng nhân nghĩa hóa sinh Em thành tiên cá ở dinh thủy tề Lòng đau vương vấn lời thề Sao dời vật đổi vẫn kề bên nhau Người sao nỡ đã quên mau Chạy theo lợi ích vàng thau phụ lòng Hại em phận bạc long đong Phút giây mềm yếu dứt song nợ đời Làm thân tiên cá biển khơi Muôn ngàn vạn kiếp không dời biển xanh Nguyện tu đạo phật duyên lành Không màng thế sự mỏng manh kiếp người Vui làm tiên cá xinh tươi Ngày tan ngọn sóng đêm cười cùng trăng

Tình lỡ

Em nhầm tưởng ta có nhau mãi mãi Kiếp đời này gắn kết chẳng dời xa Anh với em hạnh phúc một mái nhà Có ngờ đâu đường sớm chía hai lối Phía trời xa bước chân anh rất vội Về với người ta duyên mới đợi chờ Còn chỉ mình em hụt hẫng bơ vơ Cô độc lắm giữa dòng đời xuôi ngược Đứng lặng im cố nhìn về phía trước Người xưa ơi đường cũ đã mịt mù Yêu thương rồi như giấc mộng phù du Lửa đã cháy cũng đến ngày tàn hết Lần từng bước theo vết sầu mỏi mệt Dẫu nồng nàn đoạn kết trở về không Thế gian ơi đâu cứ phải vợ chồng Ôm hụt hẫng đếm đong từng giọt lệ Em lại nghĩ tình yêu không như thế Nhưng lỡ rồi lấy kinh kệ tìm quên Tìm an vui niềm hạnh phúc chặt bền Thôi sóng gió con thuyền tình giữa biển Tình yêu ơi những gì em đã biết Xin lãng quên ngày tháng sẽ phôi pha Đường chân tu mau gần lại chói lòa Cho em được bình yên cùng phật pháp ( Họa thơ facebook)

Anh về đây với em

ANH VỀ ĐÂY VỚI EM Anh về đây với em Căn nhà đầy nắng gió Ngát hương thơm hoa cỏ Cùng tình em mặn mà  Ngôi nhà của chúng ta Đơn sơ và giản dị Ngôi nhà em yêu quý Có anh càng đáng yêu  Anh cùng em sớm chiều Bên nhau cùng chia sẻ Cho đời thôi quạnh quẽ Cháy mãi lửa đam mê Sau mỗi ngày trở về Bên em anh sẽ thấy Cuộc đời vui biết mấy Say men tình ngất ngây  Anh hãy trở về đây Cùng em cuộc sống mới Cả đời em mong đợi Anh về nhé anh ơi

Đã bao lâu rồi

ĐÃ BAO LÂU RỒI Bao lâu rồi sao vẫn mãi không quên Những ngày xưa tình chúng mình nồng thắm Dòng tin nhắn anh nhớ em nhiều lắm Đã xa rồi trong ký ức vẹn nguyên Bao lâu rồi chia cắt đường tình duyên Hai chúng mình không còn liên lạc nữa Anh và em chẳng còn là hai nửa Của đời nhau đi chung lối chung đường Bao lâu rồi vắng thiếu lời yêu thương Chỉ thời gian với niềm đau gặm nhấm Kỷ niệm yêu như vẫn còn sâu đậm Cứ hiện về trong những giấc chiêm bao Bao lâu rồi vẫn cứ nhớ là sao Chuyện tình cũ giờ như sương như khói Vẫn cứ nhớ không thấy mệt thấy mỏi Ôm dáng hình đã xa khuất từ lâu Bao lâu rồi em vẫn còn chìm sâu Trong ký ức nhạt nhòa anh trong đó Bao lâu rồi em không còn nhớ rõ Ngày anh đi em chua sót tủi hờn .

Xin đừng cám dỗ em làm kẻ thứ ba

Tình bạn có thể nhiều Tình yêu chỉ có một Anh đã thề đã thốt Với người mà anh yêu Xin đừng nhiễu đừng phiền Làm em thêm mỏi mệt Trái tim em đã chết Hóa đá tự lúc nào Em đâu dám cành cao Chỉ là em rất khổ Xin anh đừng cám dỗ Em làm kẻ thứ ba Rồi chúng mình cách xa Chơi cuộc tình tam giác Một trong ba kẻ lạc Rẽ lối bước sang ngang Đôi giọt lệ hai hàng Sầu cuộc tình tan vỡ Em chẳng thể nào nỡ Xin làm kẻ ra đi

Xin một lần gặp lại nữa thôi

XIN MỘT LẦN GẶP LẠI NỮA THÔI Này anh hỡi ... người  em hằng yêu dấu Anh biết không em hạnh phúc nhường nào Khoảnh khắc yêu thương em từng khát khao Khi bên nhau những ngày đầu gặp gỡ Và bây giờ tình ta gặp trắc trở Anh có buồn , và có nhớ em không ? Có lạnh lòng thao thức đêm đông Và , có nhớ đến ngày xa xưa cũ Ngày tháng trôi em buồn rầu ủ rũ Ngược thời gian tìm lại dấu yêu xưa Tự dỗ con tim nức nở chiều mưa Đêm hoang lạnh... mình em ôm nỗi nhớ Khi tỉnh giấc lại trở trăn than thở Tự trách mình sao không nắm chặt tay Để bây giờ tình theo áng mây bay Ta lạc nhau trong dòng đời tuôn chảy Em nhớ anh chất chồng chiều thứ bảy Ước thêm một lần gặp lại anh thôi Nghe nhịp đập tim bối rối loạn hồi Đốt khát khao vẫn nồng nàn bỏng cháy (Hoa bài thơ của Mặt trời buổi sáng trên fb)

Vì sao anh ơi..?

Có lẽ nào ta không được bên nhau Cho nhớ thương còn nối dài vô tận Tuổi xuân em dần tuột trôi đi mất Giấc mộng yêu đương khao khát chất chồng Có lẽ nào bao năm tháng đợi trông Rồi tất cả cũng biến thành hư ảo Ai thổi gió để trời yêu giông bão Ai nỡ cắt cầu rẽ lối đường ta Vì sao anh ơi ..? Sao mình cách xa Lạc mất nhau trong dòng đời xuôi ngược Thời gian trôi khắc sâu lời hẹn ước Trái tim đau chất nặng niềm nhớ thương Mấy mươi năm vẫn sầu muộn vấn vương Vẫn khắc khoải một nỗi niềm trăn trở Mối tình xưa  ai người làm tan vỡ Đến bây giờ còn mãi phút ngẩn ngơ Vì sao anh ơi ..?Sao không phai mờ Lời yêu thương vẹn nguyên  lắng đọng Mờ mịt đêm dài nửa vầng trăng khóc Chờ ánh sao băng lóe sáng trước hoàng hôn

Tình muộn

Mình gặp nhau sau quá nửa đời người Vẫn lắng đầy trời yêu thương da diết Hai chúng mình từng trái ngang cay ngiệt Mỏi gối chùn chân trên đỉnh dốc đường đời Tình đã qua như những cuộc dạo chơi Anh gói lại vùi chôn vào dĩ vãng Chỉ còn em mối tình anh khao khát Anh cần em như nắng hạn cần mưa Xin quên hết những mảnh cũ tình xưa Em đã trải quãng đường đời gian khó Gánh nặng vai gầy biết bao nặng nhọc Giờ chia anh em vơi bớt tủi hờn Em quên đi những năm tháng cô đơn Đã có anh trên chặng đường còn lại Dẫu vui buồn nguyện ở bên em mãi Ủ ấm tình em chẳng thể phôi  phai Em kém xinh đuối  sắc trong mắt ai Nhưng với anh em mãi là tất cả Là tinh yêu là vui buồn hạnh phúc Là khát khao anh mỏi mệt kiếm tìm Anh yêu em  nồng cháy cả trái tim Em nhận lấy đừng làm đau tan vỡ Tình chúng mình đã mấy mùa lầm lỡ Giờ bên em anh lại rất yếu mềm Hai chúng mình duyên nợ chẳng thể quên Thì em hỡi thôi đừng thêm lãng phí Về bên anh cho nhớ thương ngừng nghỉ Em trở về man

Em sẽ về tìm lại dấu yêu xưa

Em sẽ về tìm lại dấu yêu xưa  Tìm lại cuộc tình một thời em lầm lỡ  Tìm lại khát khao mãi còn dang dở  Tìm lại dấu  yêu mưa nắng nhạt nhòa Em sẽ về tìm   kỷ niệm x ưa xa phủ bụi thời gian còn  gì sót  lại  Khơi lại nồng nàn còn vương vấn mãi Ngày ấy ngu ngơ em lỡ bỏ rơi   Em sẽ về đợi em nhé anh ơi  Bù lại cho anh những điều mất mát Nhóm lửa tình sau  tháng  ngày lưu lạc Đền trả anh, sâu nặng nhớ thương em  Em sẽ về, tìm lửa ấm thân quen  Ngày ấy,anh trao em chưa kịp nhận  Anh nhé ?những gì anh chưa cho mất  Hãy lại trao em,đừng lỡ trao người 

"Thơ buồn nhớ về người đã khuất "Âm dương ly biệt

Anh đi, đi mãi không về Mình em dương thế tái tê buồn sầu Ngác ngơ phòng trống đêm thâu Nghĩa tình chồng vợ cắt cầu ngăn sông Hạ đi thu tới vào đông Vợ em chưa phút nào không nhớ chồng Lúc như biển lớn bão giông Lúc như cơn gió đồi thông rít gào Hồn anh giờ ở phương nào Anh ơi lên chốn trời cao phật đà Độ cho con cháu cửa nhà Bình yên sung túc thuận hòa dưới trên Nhủ mình như có anh bên Tháng năm thiếu vắng em quên nhọc nhằn An lòng em đỡ băn khoăn Tâm yên em vượt khó khăn đời thường Em là tổ ấm yêu thương Cháu con còn mẹ để nương tựa vào Hồn anh như ánh trăng sao Đêm ru em ngủ ngọt ngào nồng say Anh ơi duyên nợ kiếp này Kiếp sau còn có vẫn say tình nồng Em lại khuya sớm đợi trông Có anh em mới lấy chồng là anh (Bài thơ viết tặng chị)

Bốn mùa gọi tên anh

Bốn mùa em gọi tên anh Trời xa khuất bóng,lòng đành lặng im Nén vào sâu thẳm trái tim Bơ vơ lẻ bạn  một mình đơn côi Xuân qua hạ lại đến rồi Tóc thêm sợi bạc da mồi còn đâu Yêu anh năm tháng dài lâu Anh ơi có biết bấy lâu em chờ Hôm nay như tự bao giờ Nôn nao nỗi nhớ câu thơ dãi bày Gửi lên theo áng mây bay Về cùng nơi ấy anh hay tỏ tường Tình em còn mãi vấn vương Đợi chờ cho đến uyên ương mặn nồng Ngày ngày tựa cửa đứng trông Cuối trời xa ấy có không anh về Tình ta như nghĩa phu thê Bao năm cất giữ lời thề sắt son Anh ơi em đã mỏi mòn Đợi trông anh mãi chẳng còn xuân xưa

Nỗi nhớ người thương

Chiều buông tắt nắng mình ta Chim bay về tổ anh xa nơi nào Lòng buồn thương nhớ nôn nao Tình ta trao gửi đã bao năm rồi Sao giờ em vẫn đơn côi Anh xa ,xa mãi để đôi lệ sầu Đường đời trắc trở bể dâu Anh ơi về nhé trọn câu xưa thề Con tim rỉ máu tái tê Trời em phủ kín bộn bề nhớ anh Đường xa thân nhỏ mong manh Làm sao em thể bên anh lúc này Nhìn trời hỏi đám mây bay Bao giờ mới đến những ngày đoàn viên Mây ơi xin một phép tiên Cho ta cùng với anh liền bên nhau Trời cao xin một nguyện cầu Cho ta được đến bạc đầu bên anh Cho ta duyên phận hợp thành Vui buồn sướng khổ cũng đành không xa

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh Thắp lửa yêu đương xua mùa đông giá Vỗ về con tim  dỗi hờn nghiêng ngả Đếm tháng tính ngày nhung nhớ chật đầy Em muốn hóa mình làn gió áng mây Nhẹ nhàng bên anh hôn lên mái tóc Len lỏi đường đời suốt chiều ngang dọc Rồi cùng anh ru, giấc ngủ an lành Em muốn trở về bên ấy trời anh Nơi có anh,tình yêu em khao khát Thương nhớ xếp chồng tháng năm lưu lạc Có lửa yêu thương khi giông bão cuộc đời Em muốn cùng anh đi cuối đất cùng trời Nơi có anh, em ,với bộn bề cuộc sống Nơi có trời sao in hình biển rộng Nơi có mùa xuân nắng ấm ngập tràn Lau khô bờ mi, ướt lệ hai hàng Cô đơn quạnh hiu, không gian cách trở Khép lại  nỗi niềm, em hằng mong nhớ Ngả rẽ đường đời, em chỉ có anh thôi

Xin hãy quên đi nỗi buồn vô hạn

Anh đã tìm thấy một nửa anh yêu Tên của anh giờ là tên người ấy Xứng lứa vừa đôi đẹp duyên quá vậy Gái sắc trai tài có một không hai Tình xưa chúng mình rồi cũng mờ phai Được gặp nhau đã có duyên không phận Cố gắn hàn thì rồi cũng tuột mất Ta vui lòng lối rẽ tự chia tay Chúc anh cùng người hạnh phúc mắn may Nhà cửa khang trang điền viên đầy đủ Sinh luôn thể con đàn cháu lũ Và quên đi tình cũ nghĩa xưa Đường em đi nắng sớm chiều mưa Lầy lội chông gai quá nhiều trắc trở Lụy phiền đến anh làm sao em nỡ Hạnh phúc mong manh không bến không bờ Ngày ấy gặp nhau như sự tình cờ Ân tình chót trao coi như lầm lỡ Nghĩa nặng tình dày trả song món nợ Tự kiếp nào thôi hãy cố quên đi Tình đã cạn níu giữ đâu ích gì Hãy vui lên mỗi sáng bình minh tới Kìa phía trước  có bao điều chờ đợi Em trở về bờ bến của riêng em http://thuocgiatruyennd.blogspot.com/2014/08/nhung-bieuhien-cua-benh-tri-benh-tri-la_7.html for you with lovge pictures

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Tôi đã tìm, đi mỏi chân mỏi gối Mấy chục năm rồi sớm trưa chiều tối Tôi  tìm một nửa khắp chốn khắp nơi Anh là ai ?Hỡi cái nửa của tôi ơi Sao để tôi tìm, tìm tên anh mãi Có anh không trên quãng đời còn lại Để tôi chờ tôi khắc khoải đợi trông Tôi sống đây tồn tại cũng như không Bởi hình hài tôi còn thiếu một nửa Chấp chới giữa đời tôi không điểm tựa Chẳng  lấy của ai làm nửa của mình Nửa của tôi ơi sao anh  lặng thinh Tôi tìm anh tìm hoài mà không thấy Không có anh tôi phải đành sống vậy Giữa cuộc đời côi cút mình tôi thôi Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Xin thượng đế đừng bắt tôi lầm tưởng Nhầm lẫn của ai đã vội vui sướng Để lại rồi xa cách bởi chia ly Nửa của tôi  đâu, tôi có quản chi Dẫu lên rừng hay là phải xuống biển Thì người ơi xin hãy cho tôi biết Tôi sẽ cùng người ghép đủ hình hài nhau

Mùa xuân vùng cao

Đất trời một thoáng tan sương giá Chồi non nẩy lộc đón mưa xuân Hơi ấm bao la trùm vũ trụ Cây cao chim hót rộn ràng vui Xa xa mây trắng vờn ôm núi Thấp thoáng nhà sàn mái ngói tươi Róc rách vẳng nghe reo tiếng nước Trắng màu hoa mận nở bên đường Bâng khuâng thầm nhớ lòng mơ ước Giá được bây giờ bên người thương Tay cầm trong tay cùng sánh bước Sắc đẹp hoa xuân cũng phải nhường Mùa xuân vùng cao nhiều ấn tượng Cảnh đẹp thiên nhiên để vấn vương Nôn nao nỗi nhớ mùa xuân trước Bên gốc hoa đào anh với em .

Anh ở đâu ?

Phương trời nào dấu anh lâu đến vậy Tháng năm dài, em mong đợi ,vơi đầy Anh ở nơi nào ? hỡi gió hỡi mây Nỗi nhớ anh như biển dâng sóng dậy Nhớ không anh chia ly từ độ ấy Đường luân hồi nào biết trôi về đâu Nửa kiếp người duyên nợ thêm nặng sầu Sao không quên dáng hình xưa yêu dấu Không có anh , thuyền em không bến đậu Không có anh, đường đời em về đâu Không có anh ,hạnh phúc chưa bắt đầu Không có anh đời nổi trôi đây đó Nửa đời em,dãi dầu cùng sương gió Nửa đời em,lạnh giá những đêm thâu Nửa đời em hiu quạnh quá dài lâu Nửa đời em khúc nhạc buồn tê dại Có không anh trên quãng đường còn lại Ta ở bên nhau chào đón nắng mai Hạnh phúc tràn đầy như cõi thiên thai Không rời xa ,luôn bên nhau, mãi mãi Có không anh sau tháng ngày mê mải Anh trở về hâm lửa ấm yêu thương Anh về cùng em đi nốt chặng đường Dâu thế nào không dời xa nhau nữa ? Thời trang cao cấp Thuốc gia truyền chữa bệnh trĩ hữu hiệu

Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Có một ngày anh bỗng dưng suất hiện Em  thẹn thùng không dám đến làm quen Bỗng giật mình vì một tiếng chào em Em hốt hoảng nghe thấy lòng bối rối Từ lúc nào hai chúng mình chung lối Hò hẹn bên nhau ríu rít em anh Chắng muốn rời xa như lá với cành Ngày tháng chảy trôi tình anh dầy nặng Thêm chất chồng qua bao mùa mưa nắng Anh hứa cùng em yêu mãi thủy chung Chặng đường đời nguyện sẽ đi đến cùng Trong trái tim anh em là tất cả Em đâu biết anh bỗng thành xa lạ Duyên mới mải mê. quên mất câu thề Bỏ lại mình em hiu quạnh tái tê Cay đắng tủi hờn  đau buồn da diết Biết làm sao khi anh đi vĩnh viễn Hạnh phúc bên người rũ bỏ tình xưa Yêu dấu nồng nàn thả trôi gió mưa Yêu dấu nồng nàn giờ không còn nữa (Họa lời thơ bài hát trách ai vô tình)