Skip to main content

'Thơ về cuộc sống" Thương nàng tiên cá

THƯƠNG NÀNG TIÊN CÁ

Tên em nàng tiên cá
Sống ẩn lòng đại dương
Gần đây sự bất thường
Họ hàng nhà em chết

Còn em đau mỏi mệt
Sống nửa cá nửa ma
Ai ? là kẻ gây ra
Chất độc đem ra xả

Họ hàng nhà tôm cá
Chết sạch hết anh ơi
Tang thương trùm biển trời
Bọn chúng tàn ác quá

Biển giờ đây khác lạ
Nước nhiễm thủy ngân chì
Hủy diệt chẳng còn chi
Cành san hô héo rũ

Tiên cá em chỉ ngủ
Bởi không đủ ô xi
Khí độc tràn lối đi
Vây quanh là chết chóc

Choáng váng đau đầu óc
Chắc chết nay mai thôi
Ai là kẻ anh ơi ?
Giết hại em đau đớn

Tội ác này rùng rợn
Ngàn đời cũng chưa quên
Anh giùm em  bắt đền
Trả lại em mạng sống !

.................................................................................................................................................................

Tiên cá em chỉ ngủ
Bởi không đủ ô xi
Khí độc tràn lối đi
Vây quanh là chết chóc

Choáng váng đau đầu óc
Chắc chết nay mai thôi
Ai là kẻ anh ơi ?
Giết hại em đau đớn

Tội ác này rùng rợn
Ngàn đời cũng chưa quên
Anh giùm em  bắt đền
Trả lại em mạng sống !

Comments

  1. HQ sang thăm bạn HA .

    Ai là người gây nên .
    Đàn cá nỗi lềnh bềnh .
    Cơn sóng cùng than oán .
    Bảo tố ai dựng nên .

    ReplyDelete
    Replies
    1. Tội ác này rùng rợn
      Ngàn đời cũng chưa quên
      Anh giùm em bắt đền
      Trả lại em mạng sống ! thank you

      Delete
  2. Cá nay thật sự thành "tiên"
    Cõi trần ô trọc lụy phiền lắm thay!
    =D
    ===
    DVD chúc HA an lành nhé!

    ReplyDelete
  3. Khi đọc bài thơ này
    Anh thương nàng tiên cá
    Nhưng còm xong rồi đây
    Anh lại thương tác giả!

    Hihi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Anh ơi nàng tiên cá
      Phen này chết chắc rồi
      Còn tác giả cút côi
      Cũng vật vờ sắp chết
      Cảm ơn anh đã đến
      Thương cảm được cả hai

      Delete
  4. Hai Lúa ghé thăm cô giáo Hồng Anh , đọc thơ mà cảm thấy buồn lây, bởi là dân đen thấp cổ bé họng chẳng thể làm được gì cho đất nước thời nhiễu nhương.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Biết làm sao anh ơi
      Mình thằng dân thấp bé
      Tuổi đời không còn trẻ
      Có sao đành chịu thôi

      Chỉ còn cách cầu trời
      Mong mưa hòa gió thuận
      Nhân dân đỡ chật vật
      Kiếm manh áo bát cơm

      Đời sống bớt tủi hờn
      Cháu con học hành tốt
      Rồi mai ngày đổi một
      Có quan trên đức taì

      Đất nước mình chạy dài
      Từ miền nam ra bắc
      Nhà máy nhiều dày đặc
      Con rồng cất cánh bay
      Thank you!

      Delete
  5. Hai lại ghé thăm cô giáo HA, chỉ để trả nợ thui nha !
    Hồng Anh22:24 Ngày 29 tháng 05 năm 2016
    Đưa em về quê mình đi anh
    Nơi đồng lúa xanh dòng sông trong mát
    Có hoa đồng gió nội thơm ngào ngạt
    Em chẳng thích rồi nơi đất chật người đông
    Xóa

    Hai Lúa14:37 Ngày 30 tháng 05 năm 2016
    Ta về lại chốn thành đô (SG)
    Giữa ngàn vạn ô tô xe máy
    Muốn chảnh sang ...mà anh hông dám lái
    Hai chúng ta chạy xe đạp nhé em !
    ***
    Đến lúc nào anh đuối sức mỏi chưn
    Đừng bực tức...nhởn nhơ ta cuốc bộ....hơ hơ hơ..
    Mặc đằng xa chú công an lấp ló
    Chẳng tốn xăng cũng hông sợ kẹt đường
    ***
    Giọt mồ hôi đỗi lấy niềm thương
    Ta ôn lại tình trường thời khốn khó
    Điều quan trọng, ví em còn nguyên đó
    Khen một câu… anh xã khỏe dữ nghen !
    ***
    Nắng lên rồi ta vào dạo công viên
    Ngồi hóng mát chờ ly kem mát lạnh
    Nói với anh rằng em đang hạnh phúc
    Buông bỏ đời cơ cực…lánh giàu sang…

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

DÙNG CA SIO TÍNH TỌA ĐỘ ĐỊNH CỦA (p)

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo

TỰ BIẾT

TỰ BIẾT Em đâu biết nhịp vần yêu trắc trở Cứ ngỡ tình đẹp tựa một bài thơ Rồi bỗng dưng sự cố đến bất ngờ Dẫn hai ta về hai đầu vô cực Dấu kỷ niệm thật sâu trong ký ức Rồi âm thầm gửi thương nhớ về nhau Giấc mơ xưa xin gửi lại kiếp sau Em nhất định đi tìm anh đòi nợ Xin đừng nói những lời nào trắc trở Để cho tình mãi mãi đẹp như mơ Con thuyền em lênh đênh biển xa bờ Bao nhiêu nỗi thăng trầm và nghiệt ngã Em bơ vơ khắp chốn nơi quen lạ Vẫn âm thầm lặng lẽ để bình yên Dẫu có lúc túi sạch cháy hết tiền Vẫn ung dung bước đường đời xuôi ngược Chẳng tính toan những điều gì mất được Miễn làm sao được sống đúng chính mình Vốn tài sắc giữ nguyên bản bẩm sinh Không vay mượn khỏi bao giờ trả nợ Nghe phật dạy nhân quả là đáng sợ Tự biết tu biết học đạo làm người Năng tích phước hưởng thọ tuổi chín mươi Và tránh xa những gì là tội ác. (Bài thơ bỏ quên)