Skip to main content

"Thơ về cuộc sống" Đất nước mình

ĐẤT NƯỚC MÌNH


"Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay"

Đất nước mình thương quá phải không anh
Các em thơ đu dây đi học
Thật vui mắt lệ rơi như muốn khóc
Hỏi đất nước nào dám sánh với Việt Nam
Có cả tượng các vị bộ công an
Còn rồi đây xếp hàng các bộ
Rất nhiều tượng dọc ngang đường phố
Dân chúng ta phải nên rất tự hào
Đất nước mình anh không biết hay sao
Nông nghiệp chăn nuôi đua nhau sáng kiến
Hóa chất tràn lan ẩn tàng thực phẩm
Dân chúng tài cao làm giả các mặt hàng
Đất nước mình liệu còn có bình an
Em sợ lắm chẳng biết làm sao nữa
Cũng chắng dám tin những gì ai hứa
Anh hãy nói giùm em phải làm sao ?



Comments

  1. Chuyện đất nước mình!
    Thật tuyệt !
    Em còn viết được thế này thì còn vị tha và tình yêu với đất nước !
    Nói đến chính trị đến dân tộc anh chỉ muốn văng tục! Anh xin lỗi đã thô thiển nhưng đó là tình thật!
    Chia sẻ mọi băn khoăn đau đáu với em!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đất nước mình ngộ quá phải không anh
      Nên nói dôi chứ đừng dại nói thật
      Kẻo vô tình tự do lại mất
      Kẻ khôn ngoan họ giả vô tình

      Delete
  2. Chia sẻ nỗi lo cùng bạn..Thăm bạn ..chúc an lành

    ReplyDelete
    Replies
    1. Dẫu biết rằng mình vô cùng nhỏ bé
      Sao cứ buồn day dứt chuyện không vui

      Cảm ơn Lệ Quân

      Delete
  3. HN sang thăm ,chia sẻ entry nhiều tâm trạng về thực tại đáng lo âu của đất nước mình .
    Chúc chị tuần mới vui khỏe nhiều may mắn cv làm tốt nhé chị !

    ReplyDelete
  4. DVD sang thăm, chúc HA an lành!

    ReplyDelete
  5. "Hỏi đất nước nào dám sánh với Việt Nam..."
    |o|

    ReplyDelete
    Replies
    1. Người khôn ăn nói nửa lời
      Để cho người dại nửa mơ nửa ngờ
      Bạn viết lại một câu thơ
      Tôi khó hiẻu quá mong chờ bạn sang
      Hiểu cho nguồn ngọn rõ ràng
      Vui thì vui trọn chớ lan mam buồn

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo