Bao nhiêu năm rồi giờ biết đi đâu
Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt
Vị đắng nhân gian cũng đều đã biết
Lặng lẽ mình ta một chốn đi về
Bao nhiêu năm rồi mộng ước đam mê
Con tim yêu thương vô tình chợt mỏi
Đôi chân bước đi cũng dần chầm chậm
Vẫn thấy bơ vơ cơn gió lạnh giao mùa
Nghe mưa bây giờ vẫn nhớ mưa xưa
Mưa bay trong ta bay từng hạt nhỏ
Bao năm yêu thương chưa từng hội ngộ
Chẳng biết nơi nao là chốn quê nhà
Một chiều ngồi say một chiều thật lạ
Bỗng thấy trong ta hiện bóng một người
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Chợt nhận ra người vẫn ở trong ta
Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa quên
Đi lên non cao đi về biển rộng
Đôi tay nhân gian chưa từng độ lượng
Ngọn gió hoang vu thổi mãi vô tình
Còn biết đi đâu nữa em ơi
ReplyDeleteBốn phương cũng thế một gầm trời
Ở đời sinh ra người sướng khổ
Tự thưởng cho mình chút thảnh thơi!
Bao nhiêu năm rồi còn mãi đi đâu
DeleteĐi đâu đi đâu cho đời mỏi mệt
Rừng tàn trơ biển thì đã chết
Sông suối lạch khe toàn ô nhiễm bẩn nhơ
Chẳng biết làm sao đành phải làm ngơ
Bới nói thật ra lại thành dại dột
Kẻ ngay thật xưa nay là ngu dốt
Thời thế bây giờ đâu còn gì tinh khôi
Nhạc Trịnh bao giờ cũng để lại cho người nghe nhiều cung bậc cảm xúc.
ReplyDeleteChọn đi chọn lại cuối cũng vẫn phải chọn nhạc Trịnh bạn ạ .Nghe nhạc TRịnh không thấy nhàm chán thank you
DeleteLQ ghé thăm bạn ...
ReplyDeleteLặng nghe nhạc thật hay...nhiều cảm xúc
Mình nghe nhạc trịnh không thấy nhàm chán bạn ạ cảm ơn bạn
Deletelời thơ càng đọc càng thấy thấm bạn ạ
ReplyDeletechúc bạn luôn vui và hp nhé
Nhớ nhạc sỹ Trịnh Công Sơn với "Một Cõi Đi Về"!
ReplyDeleteMột chiều ngồi say một chiều thật lạ
ReplyDeleteBỗng thấy trong ta hiện bóng một người
Vừa tàn mùa xuân rồi tàn mùa hạ
Chợt nhận ra người vẫn ở trong ta
Bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa quên...