Skip to main content

"thơ tình buồn" Giấc mơ xưa xin nợ lại tháng ngày


GIẤC MƠ XƯA XIN NỢ LẠI THÁNG NGÀY

Em đâu biết nhịp vần yêu trắc trở
Cứ  ngỡ tình đẹp tựa như giấc mơ
Rồi bỗng dưng sự cố đến bất ngờ
Dẫn hai ta về hai đầu vô cực

Dấu  kỷ niệm thật sâu trong ký ức
Em lặng thầm theo dòng chảy thời gian
Anh lạc bước duyên tình mới nồng nàn
Nhớ chi em cùng hẹn thề xưa cũ

Cũng đành vậy trong lòng em tự nhủ
Mùa xuân qua khô heó gió đông về
Thôi đành lòng bỏ lại bớt đam mê
Vì biết chắc chẳng thể nào quay ngược

Thời gian lui trở lại ngày xưa trước
Anh bây giờ đâu còn phải là anh
Cả cái tên giờ cũng đã biến thành
Ghép vần nhịp với một tên khác lạ

Cuộc đời em với thăng trầm nghiệt ngã
Đâu thể cùng anh chung lối chung nhà
Dốc thời gian trôi tuột đi đã xa
Ta lạc bước âu cũng là duyện phận

Một đời người biết bao điều được mất
Có lẽ là kiếp trước em mượn vay
Giấc mơ xưa xin nợ lại tháng ngày
Cơn gió thoảng bay về miền dĩ vãng
www.honganh.xyz

Comments

  1. Sang đọc bài thơ hay
    GIẤC MƠ XƯA XIN NỢ LẠI THÁNG NGÀY
    Có lẽ là kiếp trước em mượn vay
    Giấc mơ xưa xin nợ lại tháng ngày
    chia sẻ câu thơ hay

    ReplyDelete
    Replies
    1. Một đời người biết bao điều được mất
      Có lẽ là kiếp trước em mượn vay
      Giấc mơ xưa xin nợ lại tháng ngày
      Cơn gió thoảng bay về miền dĩ vãng

      Delete
  2. Thơ em viết
    Cũng buồn - Yêu - trắc trở
    Trong đêm trường
    Cũng thổn thức và mơ
    Thì ra ai yêu
    Cũng khao khát bất ngờ
    Cái hôn vội
    Cái ôm chầm gặp gỡ
    Em có biết
    Cuộc đời toàn lỡ dở
    Anh cũng mơ
    Và ai cũng làm thơ
    Ai cũng mong
    Và ai cũng đợi chờ
    Tất cả loài người
    Giờ ế hết em ơi!

    Hihi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Em đâu biết nhịp vần yêu trắc trở
      Cứ ngỡ tình đẹp tựa một giấc mơ
      Đâu thể biết sự cố đến bất ngờ
      Dẫn hai ta về hai đầu vô cực

      Dấu kỷ niệm thật sâu trong ký ức
      Rồi âm thầm gửi thương nhớ về nhau
      Giấc mơ xưa xin gửi lại kiếp sau
      Em nhất định đi tìm anh đòi nợ

      Xin đường nói những từ nào trắc trở
      Em chẳng thể tha thứ và làm ngơ
      Thuyền em lênh đênh ngoài biển xa bờ
      Bao nhiêu nỗi thăng trầm và nghiệt ngã

      Mãi bơ vơ khắp chốn nơi quen lạ
      Chẳng thể tìm ra nơi chốn bình yên

      Delete
  3. Ơ vậy chờ mãi kiếp sau à?

    Hihi!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Đường trần ai ngăn lối
      Hai chúng mình chia đôi
      Dốc thời gian xa rồi
      Thôi thì cố mà chịu
      Biết trách ai bây giờ
      Cứ vô tình làm ngơ
      Vui vẻ với cuộc sống
      Đất trời quá là rộng
      Trải lòng cùng cỏ cây
      Bè bạn khắp đó đây
      Dại chi mà dàng buộc
      Mất tự do lệ thuộc
      Đời mình với một ai
      Lại khổ tháng năm dài
      Yêu đương cùng hờn giận

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

HOA XEN