Có những lúc tối muốn mình hóa đá Rửa sạch trôi hết buồn tủi cô đơn Có những lúc tôi muốn dỗi muốn hờn Xa lánh tất mọi người trong cuộc sống Bởi nỗi buồn tăng theo cấp số cộng Mãi đọa đày từ trẻ còn ngây thơ Chẳng buông tha cho tới tận bây giờ Tình dẫu đẹp rồi cũng thành dang dở Đối với tôi tình chỉ là món nợ Thêm chất chồng những phiền lụy khổ đau Cho tâm can thêm khô héo nát nhàu Dù tôi đến với tình yêu chân thật Ôi cuộc đời chẳng có gì để mất Chỉ lòng tôi quặn thắt những sầu vương Tôi sinh ra như chẳng được bình thường Một tâm hồn quặt què buồn da diết Màn đêm buông nghe hồn rên xiết Khóc nỉ non cho số phận sấu đen Nửa cuộc đời cùng bão táp đua chen Mộng đã vỡ tình ngả màu nắng úa Cuộc đời tôi nỗi buồn muôn thủa Cấu xé vò dày tan nát trái tim Tìm hạnh phúc như đáy biển mò kim Lòng tê dại khi chiều buông tắt nắng Và bây giờ chỉ còn là im lặng Không nghe nhìn không đếm thời gian trôi Cảm ơn đời răn dạy, rèn luyện tôi Xin còn lại những th...
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt