Skip to main content

Đâu đường lên xứ Lạng

Hôm nay về thủ đô
Định phải làm mấy việc
Trời đổ mưa liên tiếp
Mọi điều không như mong

Trời thủ đô mênh mông
Ảo mờ như cõi mộng
Một ngày qua thoáng chốc
Còn phải lo đường xa

Ngược gió trở về nhà
Trời tối thêm mưa mù
Xe chạy êm như du
Mải tít quá Hưng yên

Bỗng nhiên chợt phát hiện
Lạc đường hai mươi cây
Trời ơi ! làm sao đây
Đường rẽ sao không thấy

Bốn mươi cây từng ấy
Mất tiêu một giờ rồi
Trời lại đang dần tối
Thấy lòng buồn chán nản

Đâu đường về Bắc Giang
Đâu đường lên xứ Lạng
Mưa dày thêm nặng hạt
Đường phố sắp lên đèn

Cùng bao người không quen
Làm sao kịp đến nhà
Khi gà chưa lên chuồng
Khi màn đêm chưa buông 

Comments

  1. Đọc bài thơ của chị đã biết đường lên xứ Lạng rồi

    ReplyDelete
    Replies
    1. "Lạng Sơn có phố kỳ Lừa
      Có nàng Tô Thị , có chùa Tam Thanh
      Ai lên xứ Lạng cùng em
      Bõ công bác mẹ sinh thành ra anh"

      Cảm ơn em MCT

      Delete
  2. Sang thăm em, để biết đường lên xứ Lạng...Chúc em buổi tối thật vui em nhé.

    ReplyDelete
    Replies
    1. Anh biết chưa đường lên xứ Lạng
      Với con người mộc mạc chất phác
      Cùng nhiều món ăn đặc sản khác
      Anh có đến , cẩn thận quên đường về

      Delete
  3. Một chuyến chơi Hà Nội
    Sao người đi vồi vội
    Chỉ một ngày mà thôi
    Cho vội vàng lạc lối
    .
    Chỉ vì lòng bối rối
    Lên nhầm xe đường xa
    Thì lạc cũng phải mà
    Xin gửi lời chia sẻ
    .
    Lần sau thì bạn nhé
    Nếu có lại đi chơi
    Phải cặn kẽ thế thôi
    Sẽ không hành thân xác .............
    ..........
    Mình không biết bạn về Hn đó Anh Nguyễn à -

    ReplyDelete
    Replies
    1. Mỗi khi về Hà Nội
      Trời cũng toàn đổ mưa
      Suốt từ đêm đến trưa
      Không muốn ra khỏi cửa

      Mỗi khi về Thủ đô
      Tôi đâu muốn mình khổ
      Muốn đi chơi vài chỗ
      Mà không thể như mong

      Đường lối ngang rẽ dọc
      Hệt như ô bàn cờ
      Đi lối nào không nhớ
      Nhầm lạc lối đường xa

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo