Tự giới hạn lòng thôi phải nhớ
Trái tim vẫn gọi hoài anh ơi?
Tôi phải làm sao đây hỡi trời
Hãy cho tôi chỉ một lời thôi..?
Cho trái tim thôi, hết lửa tình
Cho tôi tia nắng ấm bình minh
Cho đời tôi hết tình oan trái
Cho cuộc đời tôi bớt bi ai
Cho tôi chẳng nhớ ai mê mải
Cho tôi cười được vui thoải mái
Sống bình yên tháng ngày còn lại
Chẳng dỗi hờn thương nhớ một ai
Dẫu vẫn biết duyên tình ngang trái
Cớ làm sao tôi vẫn nhớ lại
Những ân tình thương nhớ trao anh
Mà sao chẳng thể ,thương nhớ ai
Vẫn biết tình anh trao người khác
Tôi đâu thể đi con đường lạc
Vẫn biết đường đời không chung bước
Sao lòng tôi vẫn nặng nhớ thương
Mong sẻ chia những gì có được
Bởi tôi không nguôi được vấn vương
Bởi tôi không thể như bình thường
Bỗng một ngày anh hết yêu thương
Trái tim vẫn gọi hoài anh ơi?
Tôi phải làm sao đây hỡi trời
Hãy cho tôi chỉ một lời thôi..?
Cho trái tim thôi, hết lửa tình
Cho tôi tia nắng ấm bình minh
Cho đời tôi hết tình oan trái
Cho cuộc đời tôi bớt bi ai
Cho tôi chẳng nhớ ai mê mải
Cho tôi cười được vui thoải mái
Sống bình yên tháng ngày còn lại
Chẳng dỗi hờn thương nhớ một ai
Dẫu vẫn biết duyên tình ngang trái
Cớ làm sao tôi vẫn nhớ lại
Những ân tình thương nhớ trao anh
Mà sao chẳng thể ,thương nhớ ai
Vẫn biết tình anh trao người khác
Tôi đâu thể đi con đường lạc
Vẫn biết đường đời không chung bước
Sao lòng tôi vẫn nặng nhớ thương
Mong sẻ chia những gì có được
Bởi tôi không nguôi được vấn vương
Bởi tôi không thể như bình thường
Bỗng một ngày anh hết yêu thương

Vẫn biết tình anh trao người khác
Tôi đâu thể đi con đường lạc
Vẫn biết đường đời không chung bước
Sao lòng tôi vẫn nặng nhớ thương
Mong sẻ chia những gì có được
Bởi tôi không nguôi được vấn vương
Bởi tôi không thể như bình thường
Bỗng một ngày anh hết yêu thương
Buồn quá vui lên đi nào
ReplyDeleteBạn là ai mà dùng tên nặc danh vây? lại thêm buồn.
ReplyDeleteChào em ! nhà em giản dị mà đẹp ghê ! hình như em thay đổi nhà và có nhiều nhà thì phải,em giõi thật, chúc em có nhiều niềm vui trong ngày nghĩ lễ nha .
ReplyDeleteEm cứ bạt mạng chỉnh sửa sợ hỏng blog này thì khổ , nên em lập blog nháp ấy mà . cảm ơn chị nghé thăm?
ReplyDeleteLàm sao thả lòng buồn được nhỉ
ReplyDeleteCon tim kia cứ nhớ nhớ hoài
Một khúc duyên trời phát bi ai
Mà đất biết chỉ cười ngạo nghễ
.
Ngỡ tình nồng mà lịm như thể
Góc cuối chiều nắng trốn sau mây
Cho tim yêu lửa tắt giữa ngày
Cho đường tình đi vào oan nghiệt
.
Nhớ gì nữa ân tình tha thiết
Mà giờ đây dạt bóng con đò
NHân duyên ấy còn mối tơ vò
Cho tháng ngày rối tơ lòng úa
.
Phải tại em thời gian lần lựa
Trong thu ấm kéo bình minh xa
Rồi ngang trái ân tình chúng ta
Sầu dốc đổ đường tình trơn trượt
.
Mối bén duyên em cười xứ lạ
Anh phải đi ruột cắt lòng đau
Ai mang đến cho anh duyên đầu
Ai đốt tình tro tàn cô hạnh
.
Mà em ơi trong miền cô hạnh
Có những điều đốt chẳng thành tro
Lên trong anh vươngs bận tơ vò
Là nỗi nhớ chẳng quên em được -
.
Cảm ơn ML tặng cho blog HA một bài thơ mượt mà tình cảm và ý nghĩa, rất hay
DeleteMối bén duyên em cười xứ lạ
Anh phải đi ruột cắt lòng đau
Ai mang đến cho anh duyên đầu
Ai đốt tình tro tàn cô hạnh
.
Mà em ơi trong miền cô hạnh
Có những điều đốt chẳng thành tro
Lên trong anh vươngs bận tơ vò
Là nỗi nhớ chẳng quên em được -
Mình cũng nhiều lần tự hỏi như Hồng Anh
ReplyDelete'Tự giới hạn lòng thôi không nhớ
Trái tim vẫn gọi hoài anh ơi?
Tôi phải làm sao hỡi ông trời
Hãy nói cho tôi một lời thôi..?". Vậy mà vẫn chưa "sẻ chia những gì có được". Buồn lắm Hồng Anh ơi! Chúc bạn luôn vui. Thân!
Hi... Nguyễn Ánh Nhật tôi và bạn có chung cái tên Nguyen Anh. Phải chăng đường đời cuộc sống cũng có cái gì đó giống nhau hả ..Nay tôi nói hộ cả bạn rồi đó .
ReplyDeleteChúc ngày nghỉ vui vẻ nhé
Nếu nỗi lòng em là một khoảng trời
ReplyDeleteHãy gom vào đó trời xanh mây trắng
Và vườn hoa thơm đầy sắc nắng
Gọi tiếng chim ríu rít tìm về….
Nếu trái tim em là một cõi giá băng
Em hãy thắp lên tình yêu chân thật
Cho mẹ cha tảo tần, cho những đứa con yêu
Học trò em mỗi buổi lên lớp sáng chiều
Yêu cô giáo như tình yêu người mẹ….
Lấy niềm say mê này mà thay thế
Bóng hình ai sẽ sớm nhạt nhòa
Ngang trái ơi ! Em lạc bước đường xa
“Duyên” và “phận” vốn khác xa muôn nỗi
Người ngoảnh mặt đi khi lòng em đợi
Câu trả lời vẫn ở cuối trời xa….
Họa lại em đôi vần cảm nhận.
Chỉ là mấy vần thơ vui thôi
ReplyDeleteDuyên phận em trời đã định rồi
Đôi lúc buồn vui sao tránh nổi
Nổi lòng gửi gió cuốn trời xa
Cảm ơn chị vào blog và chia sẽ . chúc chị một tối ngon giấc
Tự giới hạn lòng thôi phải nhớ
ReplyDeleteTrái tim vẫn gọi hoài anh ơi?
Tôi phải làm sao đây hỡi trời
Hãy cho tôi chỉ một lời thôi..?
EM À,VẬY PHẢI DŨNG CẢM NGHE LỜI NÓI THẬT ...
Em người học toán
DeleteEM biết tìm giới hạn
Nên chẳng dám vượt qua
Bởi rất sợ vấp ngã
Sẽ không gượng đứng được
Biết ai gét ai thương
Đời toàn là cạm bẫy