Skip to main content

Đời trai chinh chiến

Thời trai trẻ ra đi chiến trận
Thân xác cũng mỏng manh còn mất
Giữa làn bon đạn , giặc rất gần
Còn mong gì  về với người thân


Trong chiến trận bon rơi đạn nổ
Inh tai nhức óc phát điên rồ
Đơn vị trả về vì thần kinh
Mất trí khôn hóa kẻ ngây ngô

Đâu còn biết lo gì được mất
Giấy tùy thân đâu có biết cần
Về với mẹ cha tấm thân tàn
Suốt ngày đêm nói gì  lảm nhảm

Thời trai trẻ ra đi chiến trận
Trở về  nhà sống kẻ tâm thần
Chả có gì ngoài thân dại đần
Chẳng tranh đua điều gì cũng gật

Tiếng súng ngừng đất nước bình an
Bắc nam ca khúc ca khải hoàn
Cả đất nước vui mừng hân hoan
Sao chú tôi tâm chẳng an toàn

Mấy chục năm lận đận gian nan
Nào có ai tài trợ hỏi han
Sống lắt lay , qua bao hoạn nạn
Chú vẫn  cười vui chẳng phàn nàn

Chế độ trả cho người có công
Chú tôi nào có được mấy đồng
Đòi giấy tờ thẩm tra minh chứng
Chú tôi thì chỉ có tay không

Tìm đồng đội biết ai còn  mất
Có khác chi mò kim đáy bể
Giấy tờ mình chứng đâu có thể
Đành thôi ,đầu hàng và mặc kệ

Buồn sao  chiến tranh đất nước ta
Cớ sao tình trạng này sẩy ra
Xương máu đổ , nhiều như nước lã
Nỗi đớn đau lớn như biển cả

Ngày ra đi lành lặn đàng hoàng
Ngày trở về một tấm thân tàn
Đời khổ cực bao nỗi gian nan
Biết làm sao để sống an nhàn


Ngày thương binh liệt sĩ tôi viết bài thơ này kính tặng chú của tôi. Kính mong chú được bình an mạnh khỏe

Hiện này chú bác nào là đồng đội của chú tôi
Tên :Nguyễn văn Khẩn
Đơn vị:31 quân khu tây bắc_Tiểu đoàn đặc công trinh sát trực thuộc quân khu Tây Bắc
Đơn vị đóng quân ở Sơn La và Lào
Xin hãy liên lạc cho tôi . bằng tin nhắn cho Hồng Anh tại trang blog này . xin chân thành cảm ơn Bác (Chú.)!

Comments

  1. Anh Nguyên hãy làm điều thiết thực này cho chú của mình đi:
    1/ Đến sở Thương binh XH khai báo để được hướng dẫn thủ tục khai báo bổ xung.
    2/ Xin giấy xác nhận của địa phương nơi chú đã lên đường nhập ngũ.
    3/Tìm gặp lại những người sống cùng thời với chú, nhập ngũ cùng đợt với chú năm ấy.Những người bạn cùng chiến đấu...Mục này rất khó, kỳ công, có thể phải đăng cả trn báo chí truyền hình....
    4/Mỗi năm 2 lần nhà nước vẫn cho thủ tục khám và giám định thương tật cho thương bệnh binh...
    AN theo dõi và hãy làm điều này cho chú để chú được hưởng một chút ưu đãi của XH...nếu không sẽ rất tội nghiệp bởi chú bây giờ có còn biết gì nữa đâu.
    Bài thơ của em rất cảm động, nó toát lên phẩm chất cao cả đã định hình của người lính cho dù đã bị bệnh tâm thần...Thế nhưng:
    "Sống lắt lay , qua bao hoạn nạn
    Chú vẫn cười vui chẳng phàn nàn"
    và:
    "Chả có gì ngoài thân dại đần
    Chẳng tranh đua điều gì cũng gật..."
    Xin chia sẻ cùng người chiến sĩ năm xưa và người thương binh chưa được công nhận ngày hôm nay....

    ReplyDelete
  2. Em rất súc đông khi đọc comments này của chị em sẽ thử làm theo cách chị chỉ bảo. nhưng tìm đồng đội của chú quả là khó vô cùng . em sẽ về quê . chụp hình của chú đưa lên các trang thông tin xã hội thử xem sao ? chứ không chú em thiệt thòi quá nhiều rồi .

    Em cảm ơn chị nhiều lắm

    ReplyDelete
  3. Anh em mình sẽ từ từ tính nhé! nhân đọc bài em viết, Anh tặng những người đồng đội của anh, của chú em bài thơ để chi ân những người đã ra đi, vì đất nước quê hương, họ là những người bất tử : NHỚ BẠN
    Tặng những người bạn đồng ngũ
    Cứ mỗi khi đêm về
    Nằm vắt tay lên trán
    Ta lại nhớ bạn bè
    Của một thời trận mạc

    Nhớ mưa rừng bất tận
    Khe suối nước cuộn trào
    Vai ba lô súng đạn
    Nặng trĩu tình quê hương

    Nhớ những ngày hành quân
    Leo dốc, rồi leo dốc
    Sốt rét rừng chân run
    Vẫn hướng về phía trước…

    Ôi! làm sao quên được
    Những người bạn của tôi
    Những ai còn ai mất
    Hỏi? sao không trả lời!

    Bốn chục năm qua nhanh
    Hôm nay ngày gặp lại
    Mừng vui rơi nước mắt
    Nghẹn ngào nhớ bạn xưa...
    Ngày 14 tháng 7 năm 2013
    TRẦN NHUẬN

    ReplyDelete
  4. Lần đầu được gặp anh ở đây em cảm ơn anh đã chia sẻ bài thơ tri ân của anh thật cảm động.Nói sao hết công lao to lớn của các liệt sĩ thương bệnh binh,những người chiến sĩ những năm chiến tranh. những người mang đầy thương tật,chất độc da cảm. nỗi đau của họ của cả dân tộc vn đến bao giờ mới hết. mỗi năm ngày 27/ tháng 7 lại nhắc nhở mỗi người vn chúng ta ôn lại nhớ lại công lao to lớn của các tầng lớp cha ông chúng ta đã đổ máu vì đất nước vì hòa bình , độc lập mà chúng ta đang hưởng cuộc sống yên mình này.
    Hồng Anh sực mọn tài hèn cũng chăng biết ở đâu xa sôi, mà trước mắt luôn sót xa buồn tủi cho số phần của hai ông chú ruột của mình . một chú hy sinh ở miền nam.nỗi nhớ sót thương 38 năm qua vẫn như còn nguyên mới vừa hôm qua. suất phát từ cảm tâm trang của mình Hồng anh viết bài thơ này như một nón quà tặng chú của mình nhân 27 /7/2013.Hồng Anh thầm hứa với chính mình 27/7/2014 sẽ viết một bài tặng thơ kính dâng tới chú đang ở thế giới bên kia. Một lần nữa em cảm ơn anh và mong còn được gặp lại anh trong trang blog này ..?

    ReplyDelete
  5. Đời trai khi vác súng ra đi ko hẹn ngày trở về, nhưng nếu còn sóng sót thì cũng đầy thương tích, phải ko bạn?. Một bài thơ nhân ngày 27-07, bạn viết để tặng chú Nguyễn văn Khẩn thật là cảm động. Cầu mong chú bình an, nếu chú hiểu và biết về bài thơ này, chắc chú rất tự hào mình co được người cháu như Anh Nguyên. Thân!

    ReplyDelete
  6. Đúng như vậy bạn ạ, hòa bình 39 -40 năm rồi mà mỗi khi nhớ lại thời chiến tranh mất mát người thân, những năm tháng cơ cực bần hàn của cả dân tộc việt nam vẫn thấy ghê sợ bàng hoàng bạn nhỉ ? mong sao đất nước ta bình an vĩnh viễn !

    ReplyDelete
  7. Bạn ơi , bạn có thể hỏi xã đội nơi cư trú xem bác ấy nhập ngũ ngày tháng năm nào nhé

    ReplyDelete
  8. vâng cảm ơn bạn . Chú tôi đi nhập ngũ ở hà tây những năm 1963-196.. gì đó. giờ chú lại sống ở lạng sơn ,chú không nhớ , ông bà đã mất cả , hỏi ngay tháng nhập ngũ cũng là một vấn đề bạn à, nhưng tôi cũng sẽ thử xem có chút gì hy vọng không.

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo