Skip to main content

Em chỉ còn im lặng

Anh đã yêu em, đã hứa em nhiều
Nào anh chỉ có một mình em yêu
Nào em hiền dịu, em lại yêu kiều
Em sinh ra như là của riêng anh

Tình ta đẹp như sương sáng trong lành
Bỗng nhiên  như thiếu khí trời ngột ngạt
Em phát hiện ra,tình anh tam giác
Bởi  em đâu thể, đo được tình anh

Hình tam giác hiện, sao mà quái ác.
Khiến lòng em đau , tả tơi tan nát
Giận anh sao nỡ thay lòng, đổi khác
Giận anh sao nỡ đi con đường lạc

Biết làm sao giữa cuộc đời  đen bạc
Nói lời yêu, như một trò khoác lác
Nên tình yêu anh,dễ dàng phai nhạt
Anh quay đầu chuyển hướng trong chốc lát

Em vẫn biết trong hư vô, mạng ảo
Anh mơ ước những gì đều có cả
Đẹp lung linh, nhưng dễ dàng tan rã
Vào đời thực mỏng manh như hàng mã

Đời còn gì,em đã muốn trao anh
Sao với em, anh lại chẳng chân thành
Đùa tình yêu,như trò nói dối quanh
Chẳng biết lòng người,đâu chốn bình yên

Không biết trân trọng những gì còn lại
Của đời anh, đời em,đang cạn kiệt
Trong hư vô,anh kiếm tìm mải miết
Tấm lòng thủy chung anh không biết

Khiến giờ đây, em chỉ còn im lặng
Bởi em hứa,em chẳng thể lăng nhăng
Tình yêu anh ở trạng thái cân bằng
Anh đâu biết,em rụng rời tan nát

Tình trôi qua đâu thể nào trở lại
Mất nhau  rồi bây giờ và mãi mãi
Chúc tình anh bên ai thoải mái
Em chỉ là, kẻ ngu ngơ vụng dại

Comments

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo