Skip to main content

Đến Bình Gia

Quá nửa đời nghề giáo của ta
Nay đến Bình Gia thấy khác lạ
Đang giữa mùa hạ ngỡ mùa thu
Nhìn lên lưng núi trắng sương mù

Cảnh đẹp nơi đây lưu ấn tượng
Đăng Mò đẹp như tranh thác nước
Thẩm Khách động tiên ngỡ như mơ
Xuyên qua quả núi đi hàng giờ

Đến nơi đây ta thấy sững sờ
Trời ban dân ta một mái nhà
Trú mưa , nắng , trú giặc ,ngoại sâm
Bạn ơi ! xin chớ đem ác tâm

Cảnh đẹp trời ban đáng ngàn vàng
Đừng đem mìn mổ phá mất hang
Hoàng hôn ta dạo bước lang thang
Trong hang núi đá, ngắm non ngàn.

xa xa thấp thoáng bóng nhà sàn
Chen lẫn mượt mà xanh khoai sắn
Chiều đã buông , hoàng hôn tắt nắng
Phải về thôi , mặt trời đã lặn

Chủ nhà đại khách để vấn vương
Canh gà rau măng lưu ấn tượng
Nước ngọt trà xanh dạ mát lành
Học trò ân nghĩa mà thân thương

May nắm ,Bình Gia ta đến được
Trở lại Bình Gia không hẹn trước
Thầm mong có ngày về thác nước
Lưu mãi trong ta những mơ ước

Mùa thi khép , chia ly bây giờ
Mong người ở lại, không thôi nhớ
Có Một mùa thi đã trôi qua
Tất cả chúng ta, người một nhà

Giờ chia tay ,buổi họp đã tan
Chúc người về thượng lộ bình an
Người ở lại niềm vui ngập tràn
Dẫu không gian xa , tình chứa chan

Comments

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo