Skip to main content

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ


Chẳng thể biết trước nay ta về đây
Kỷ niệm năm sưa vẫn đủ đầy
Chèo đèo lội suối đi cầu dây
Đến với đàn em nhỏ thơ ngây

Nơi vùng cao,rừng sâu  học chữ

Vẫn nhớ bao đêm ta mất ngủ
Bọ đốt khắp người nở đầy hoa
Ngày ngày  rau bắp vẫn cười xòa

Cuộc sống giản đơn dần trôi qua
Cùng đàn em nhỏ thân thương quá
Chẳng hiểu vì sao duyên cớ lạ
Ta lại đến nơi ta cần đến

Nay trở lại đây nơi trường cũ

Không dấu rêu phong,không bụi phủ
Trường xây ngói mới đẹp khang trang
Đèn điện lung linh khắp bản làng

Đường rộng thênh thang,rừng sơ xác

Bỗng thấy trong lòng buồn man mác
Bóng cây năm ấy ta ngồi nghỉ
Đã bị tặc lâm đưa tiễn  đi

Ta trở về đây chẳng mấy khi

Vẩn vơ suy nghĩ để làm gì
Nhớ thăm bạn cũ cho thỏa ý
Bao ngày cách trở vẫn chờ mong

Lưng núi mây mù sương mờ ảo

Mây vờn ôm núi đẹp biết bao
Thầm ước có ngày ta trở lại
Sánh bước trên đường cùng bạn thân


Comments

  1. ôi.... tuổi thơ một thời của con nơi đây đó mẹ . Bao hình ảnh đã nhạt nhòa theo năm tháng vì hồi ấy con còn quá nhỏ để lưu giữ , chỉ còn một ít còn sót lại .... nhưng cũng đủ để con muốn quay trở lại thăm vào một ngày ko xa nào đó . Nhất định là như vậy.

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo