Skip to main content

Anh nói đi, cho lửa tình lụi tắt

Anh đã thắp trong em ngọn lửa tình 
Ấm áp lòng em ,bao tháng ngày qua 
Trong sâu thẳm, nhung nhớ bỗng khóc òa 
Em dại khờ,em nào biết, nào hay 

Anh vẫn đó, mà tình anh đổi thay 
Anh im lặng, cố để cho em biết 
Cho em hiểu mãi mãi là ly biệt 
Anh im lặng thay cho lời tạ từ 

Anh im lặng cho lòng em bối rối 
Có phải em,đã làm gì lầm lỗi 
Hay em là xa mạc khô cằn cỗi 
Không đủ nước tưới,đời anh nắng cháy 

Anh nói đi,cho lửa tình lụi  tắt 
Em sẽ không, oán trách, không giận hờn 
Tình đã cạn xa cách sẽ là hơn 
Tình này, từ nay mãi là dang dở 

 Hãy cứ coi như một sự tình cờ 
Chúc anh đi trên mọi nẻo đường đời 
Sẽ không gặp nữa những điểm bất thường 
Và không gặp nữa, những điều tai ương 

Trọn hạnh phúc bên người anh yêu thương 
Tình yêu anh, nhanh đến bờ, cập bến 
Và anh sẽ quên em như xa lạ 
Để em luyện trái tim mình thành đá 

Em sẽ quên, sẽ vô cảm tất cả 
Chẳng bận tâm tính toán gì hơn thua 
Để từ nạy em chịu khó lên chùa 
Đọc kinh,niệm phật, tìm nơi yên tĩnh 

Chẳng dám si tình, suy nghĩ linh tinh 
Bởi tình yêu chỉ làm em sầu khổ 
Một thứ men say dễ dàng cám dỗ 
Chuốc lấy sầu bi,theo cả đời người


Comments

  1. Bài thơ hay quá chị à. Lâu rồi hôm nay em mới có thời gian rãnh để ghé thăm chị đây.

    ReplyDelete
  2. Em tìm hoài địa chỉ Fecbook của chị mà không thấy chị à

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo