Em đâu biết nhịp vần anh trắc trở Cứ ngỡ tình đẹp mãi một bài thơ Rồi bỗng dưng sự cố đến bất ngờ Dẫn hai ta về hai đầu vô cực Dấu kỷ niệm thật sâu trong ký ức Dấu buồn đau vào màn đêm ly biệt Trải long mình vào mờ hoen trang viết Vào những vần thơ không lời ước hẹn Đốt thời gian buồn dày đặc đêm đen Thoáng giật mình tóc ngả màu sương bạc Ai neo buộc đời ta , không thể khác Thầm lặng một đời lẻ bóng đơn côi Còn gì nữa, sắc xuân úa tàn rồi Căn phòng trống, cùng thân già cằn cỗi Chợt nhớ,chợt quên, vạn vật biến đổi Chỉ mình ta lặng lẽ khúc nhạc buồn Gói lại yêu thương, tiễn biệt, ước muốn Thả mây trời cho gió cuốn biển xa Yêu đương chi, chỉ khổ cái thân ta Nhủ từ đây, không giận hờn thương nhớ
thơ tình buồn hay nhất ,thơ về cuộc sống,toán thpt