Skip to main content

Posts

Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Có một ngày anh bỗng dưng suất hiện Em e thẹn chẳng dám đến làm quen Bỗng giật mình bởi một tiếng chào em Em hốt hoảng nghe thấy lòng bối rối Từ lúc nào hai chúng mình chung lối Hò hẹn bên nhau ríu rít em anh Chắng muốn rời xa như lá với cành Tháng ngày qua mối tình anh đầy nặng Thêm chất chồng qua bao mùa mưa nắng Anh hứa cùng em yêu dấu thủy chung Chặng đường đời nguyện sẽ mãi đi cùng Trong trái tim anh em là tất cả Em đâu biết anh bỗng thành  xa lạ Theo duyên mới anh lỡ quên câu thề Bỏ lại mình em hiu quạnh tái tê Cay đắng tủi hờn buồn đau da diết Biết làm sao anh ra đi vĩnh viễn Hạnh phúc bên người rũ bỏ tình xưa Yêu dấu nồng nàn đành trôi gió mưa Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Em đã hiểu

Đến một ngày em cũng đã hiểu ra Với anh em chỉ là cơn gió thoảng Một cuộc tình vụt qua chớp nhoáng Chẳng để lại gì dấu vết nơi anh Đến một ngày em cũng đã hiểu ra Anh kiêu xa giữa ngàn sao lấp lánh Em chỉ lặng thầm nhớ trộm anh thôi Thấy anh vui em cũng đã vui rồi Ngày tháng cùng năm cứ dần trôi Em tàn úa giữa dòng đời trôi nổi Thầm lặng đơn côi ,sóng gió cuộc đời Hạnh phúc xa sôi ngoài tầm tay với Sáng trưa,chiều...mỏi mắt ngóng trông Một tiếng em một dòng tin nhắn Dù có thê chỉ là lời hờn giận Cũng vơi đi khao khát ở trong lòng Đến một ngày anh có nhớ em không Xin hãy gọi một tiếng em! anh nhé Để hồn em nơi phương trời xa thẳm Sẽ mỉm cười và chúc phúc cho anh