Skip to main content

Hoa dại

Em là bông hoa dại
Mọc ở ven bờ đường
Đất khô cằn sỏi đá
Ngày dãi nắng đêm sương

Thân héo khô thiếu nước
Sức sống vẫn kiên cường
Ngại chi trời mưa gió
Bão tố lẽ đời thường

Đơn sơ và giản dị
Tâm tính em hiền lương
Ghét ong ve bướm lượn
Gieo rắc tình vấn vương

Em họ nhà hoa dại
Quen khí trời trong lành
Sợ lắm nơi ô nhiễm
Bụi bậm chốn đô thành

Toàn các anh các chị
Môi tô đỏ mắt xanh
Mà tình nhanh thay đổi
Sống mưu mô cạnh tranh

Em là đóa hoa dại
Không khoe sắc tỏa hương
Duyên thầm em che dấu
Càng gần càng mến thương

Khách qua đường xuôi ngược
Xin đừng chê hình hài
Bởi em là hoa dại
Thân em rất nhiều gai

Hương em tỏa thơm mãi
Đâu dám làm đau ai
Âm thầm làm mật ngọt
Vui cùng với nắng mai  


Trời mưa không nơi trú ,
Trời nắng cháy héo khô
 Ôi thân em sao khổ
 Một đời thân hoa dai .
 Có bận lòng chi ai
















Comments

  1. Em đi đâu về đâu
    Khổ thân em hoa dại
    Nắng mưa dầu dãi mãi
    Rồi cũng thành thói quen

    Em không dám mon mem
    Tới những nơi mát mẻ
    Chỉ ở nơi quạnh quẽ
    Cùng gió núi mưa ngàn

    Cứ mỗi độ thu sang
    Tấm thân em cạn kiệt
    Héo úa nào ai biết
    Vùi chôn dưới cỏ khô

    ReplyDelete

Post a Comment

Popular posts from this blog

HOA XEN