Skip to main content

Posts

Đêm đông mưa lạnh

Ngoài hiên tí tách mưa từng hạt  Căn phòng trống rộng lặng im thinh  Màn đên đen đặc sao u tịch Buồn sao bóng lẻ thân đơn tình Mong sao ngon giấc đêm đông tĩnh  Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành  Ngẫm nghĩ tình đời  càng thấy lạnh  Nhủ mình quên hết đi cho lành   Người thật ,t ình ảo vẫn biết vậy Tùy hứng chuyện vui c ứ  mê say   Qua rồi tình bốc hơi bay biến Ngày vui đoàn tụ có không ngày  Tình đời  sao đắng cay nhiều nỗi Xuân còn hương sắc ong vờn bay Đông về lá rụng, cây  tàn úa  Tình xuân mời gọi lại cùng say Đành vậy mặc đời cứ  đổi biến Cố sao tâm tĩnh sống chan hòa  Đối nhân sử thế cho  vui thỏa  Không thù không oán nhẹ lòng ta  

Xin anh đừng nhớ tình xưa

Bài thơ anh viết tặng ai Như lời nức nở gọi hoài tên em Đời em hưu hẩm lọ lem Nắng mưa côi cút không quen buộc giàng Bây giờ bến vắng đò quang Dòng đời xuôi ngược lỡ làng tình ta Sông ngăn núi trở đường xa Nửa vầng trăng khuyết mái nhà cô đơn Yêu anh không dỗi không hờn Thương anh lầy lội những cơn muộn sầu Em giờ đò rách sông sâu Ân tình nghĩa nặng gửi câu an bình Xin anh bảo trọng thân mình Đừng thơ thẩn mãi nhớ tình cũ xưa Tình qua mưa tạnh gió đưa Hai ta hai nửa không vừa hợp nhau

Ta vẫn đi về với chỉ mình ta

Một nửa vầng trăng lang thang cuối trời Mải miết trôi hoài đâu là bờ bến Quá nửa đời người hẹn hò không đến Năm tháng chảy trôi vô nghĩa vô tình Ta vẫn đi về với chỉ mình ta Mấy chục mùa thu, mùa cây thay lá Tuổi trẻ đi qua thân già khác lạ Mênh mông biển đời ta vẫn chỉ mình ta Thề hẹn làm chi lầm lỡ oan ra Aỏ ảnh mơ hồ hư vô mộng mị Lầy lội chông gai đau đầu suy nghĩ Cứ vậy mình ta ngon giấc an lành Hò hẹn làm chi, lời hứa mong manh Thêm tủi lòng những đêm sương giá Vẫn chỉ mình ta cô đơn buồn bã Năm tháng cút côi ta vẫn chỉ mình ta Dòng đời xuôi ngược rộng lớn bao la Đắng cay chua chát đã từng nếm trải Không có công bằng nên đời khổ mãi Mong nhớ chi ai đêm lạnh thêm dài Đêm tối qua rồi nắng ấm ban mai Người đã ra đi người không trở lại Đâu có gì là tồn tại được mãi Rồi tất cả sẽ hóa thành rong rêu Một nửa vầng trăng lang thang cuối trời Mải miết trôi hoài đâu là bờ bến Quá nửa đời người hẹn hò không đến Năm tháng chảy trô

Đường đến anh

Đường đến tim anh đồ thị hàm sin Uốn  ngoằn nghèo trải dài xa tít tắp Em làm sao đủ sức đến điểm gặp Giao điểm anh ở mãi tận vô cùng Em sao biết chúng mình có điểm chung Khi anh em không chung miền xác định Hai chúng ta có hai miền sở thích Em khai căn anh lại muốn bình phương Những ẩn số suất hiện rất bất thường Trong không gian đa chiều nhiều biến Em phải biến hình trong phép tịnh tiến Để tìm ra nghiệm thực của tình ta Trên mặt phẳng tọa độ đê các bao la Đường đến anh ghập nghềnh hàm bậc bốn Bao lần quắt quay xuống lên nhào lộn Để tìm ra quỹ tích của điểm giao  Em tới rồi điểm cực đại cao cao Dõi theo anh đi trên đường tiếp tuyến Trong không gian mênh mông hơn biển Em dõi nhìn thấp thoáng anh dần xa

Rôi cũng thành thiên cổ

Thôi đành  mặc kệ cách trở trái ngang Cứ coi như em có anh gần gũi An ủi lòng cho quên đi buồn tủi Dẫu không gần cũng đủ ấm lòng em Ngày nối ngày rồi cũng sẽ thành quen Hai chúng mình rồi mỗi người một chỗ Ngày tháng  trôi thoáng chốc thành thiên cổ Cần chi đâu cứ phải ở cận kề Một đời người nhiều lắm những đam mê Rồi tất cả bỏ lại cho dương thế Ngày ra đi mang được gì có thể Ngoài chút tình thương nhớ dành cho nhau Anh ạ nếu còn có một kiếp sau Anh hãy sớm tìm ra em anh nhé Và hay nhớ gặp nhau từ khi trẻ Đừng để muộn màng lỡ dở ghe anh?

"Thơ về cuộc sống" Đất nước mình

ĐẤT NƯỚC MÌNH "Đất nước mình ngộ quá phải không anh Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ Những dự án và tượng đài nghìn tỉ Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay" Đất nước mình thương quá phải không anh Các em thơ đu dây đi học Thật vui mắt lệ rơi như muốn khóc Hỏi đất nước nào dám sánh với Việt  Nam Có cả tượng các vị bộ công an Còn rồi đây xếp hàng các bộ Rất nhiều tượng dọc ngang đường phố Dân chúng ta phải nên rất tự hào Đất nước mình anh không biết hay sao Nông nghiệp chăn nuôi đua nhau sáng kiến Hóa chất tràn lan ẩn tàng thực phẩm Dân chúng tài cao làm giả các mặt hàng Đất nước mình liệu còn có bình an Em sợ lắm chẳng biết làm sao nữa Cũng chắng dám tin những gì ai hứa Anh hãy nói giùm em phải làm sao ?

Phần mềm vẽ hình không gian Cabri 3 D

Ta đã tìm được em Cabri 3 D Bao tháng ngày vì em ta điên đảo Dò dẫm sới tung nhiều trang mạng ảo Ta mỏi mệt nhiều lúc đã buông tay Thật không ngờ buổi sáng hôm nay Ta đã tìm ra nơi em ẩn náu Ta vui sướng như tìm được kho báu Kể từ nay ta có em đồng hành Mọi điều ý ẩn  chỉ  cần nói nhanh Chỉ một lần thôi hình em hiển hiện Mỗi  hình hài đều diễn giải thuận tiện Mô tả không gian lắm biến nhiều chiều Ôi ! cabri 3 D em mến yêu Em là trái cầu tròn xoay ta yêu quý Em là vạn vật không gian hoàn mỹ Ngắm nhìn em ta tiêu tán buồn sầu  Ngọn đuốc là em soi sáng vực sâu Chắp cánh bay cao tuổi thơ mơ ước Nhìn thật xa nơi chân trời phía trước Cảm ơn em tình yêu của ta Cabri 3 D!

Có một nghề ...?

Có một nghề...? Trồng hoa không cần đất Chỉ trồng trên giấy trắng Thầm lặng cả ngày đêm Có một nghề .. Không khó mà chẳng dễ Được xã hội trọng nể Gieo hạt giống tâm hồn Có một nghề.. Trường tồn cùng đất nước Tiến trước hay lùi bước Đều là do nghề này Có một nghề.. Ai ai muốn tài giỏi Đều phải chăm học hỏi Thì mới thành người khôn Anh hỏi em làm gì..? Em làm nghề thế đó Biết bao nhiêu gian khó Cũng thật là vinh quang.

Vầng trăng ai sẻ làm đôi

Vâng trăng ai sẻ làm đôi  Nửa buồn hiu hắt nửa trôi cuối trời  Canh tàn đêm lạnh sương rơi  Tình xưa đọng giọt đầy vơi tuôn trào Anh về trong giấc chiêm bao  Dắt em đi giữa chiều vào hoàng hôn Trời đêm sao trốn tủi hờn Ghen em  nên trút đổ cơn mưa r ào Vầng trăng trôi khuất  n ơi nào   Mình em lặng giữa  nghẹn nghào  nh ớ thương Vầng trăng soi tỏ dặm đường Biết không em mãi yêu thương  đợi chờ  Lệ buồn trộn lẫn vần  thơ  Rải tung trời đất bao giờ nguội tan  Buồn sao  !duyên phận bẽ bàng  Nửa vầng trăng mãi dọc ngang cuối trời!  Cho dù vật đổi sao rơi  Tình em nguyện mãi một đời không phai  Cho dù năm tháng nối dài  Anh ơi! em vẫn đợi mai trăng tròn!

Em mãi là bờ bến bình yên

Dẫu biết rằng anh không ở bên em Trái tim yêu vẫn gọi tên anh tha thiết Giữ vẹn tình anh bao mùa ly biệt Mong đợi hoài nghe một tiếng em yêu Dẫu anh không đi về mỗi sớm chiều Vẫn ấm lòng em qua mùa đông lạnh Cuộc đời em như có anh bên cạnh An ủi em khuya sớm lúc bơ vơ Hai chúng mình đâu chỉ có tình yêu Năm tháng chảy trôi ân tình bền chặt Trời đất xoay vần thay đen đổi trắng Em vẫn cứ là em của ngày nào Xa cách dạn dầy nuôi lớn khát khao Nhớ dấu vòng tay anh siết chặt Làm sao em có thể ngoảnh mặt Nỗi buồn vui nào đến với anh Em vẫn thủy chung một tấm lòng thành Suôi ngược đường đời bao nơi anh đến Em mãi mãi sẽ là bờ là bến Cho bình yên anh giữa giông gió cuộc đời

Khi nào đau khổ,anh hãy về với em

Bao lâu rồi chúng mình nhớ thương nhau Nối nhịp vần cho bài thơ không lời kết Là niềm vui trộn hòa cùng đau khổ Là nỗi nhớ thương khao khát vô bờ Em biết rằng anh vẫn nhớ thương em Nhưng nén lại bởi đường đời trắc trở Chắng dám nói ra lời yêu thương nhớ Anh một mình chạy trốn vào lặng thinh Anh lo  sợ em phải khổ vì mình Gỡ sợi tơ hồng cho lòng đau tê tái Ngăn cách đường về không cho em trở lại Một mình anh hưu quạnh những đêm dài Em biết chứ anh đau khổ bi ai Ngang dọc chất chồng bao điều cám dỗ Khắc khoải nhớ mong những chiều mưa đổ Rồi thả trôi mình theo ký ức thời gian Con đường tới em cách trở gian nan Em gói kỷ niệm vùi chôn vào quá khứ Không còn nữa những điều anh khó sử Xuân lại về, nắng ấm ngập trời anh Em cũng biết hạnh phúc thứ mong manh Một đời người với bao nhiêu món nợ Chỉ một điều xin  anh hãy nhớ Khi nào đau khổ,anh hãy về với em ?

Cơn gió đầu mùa

Cơn gió đầu mùa chợt đến chiều nay Thêm mưa lạnh nghe tim mình nức nở Ký ức trở mình dâng trao lên nỗi nhớ Đưa em về cùng kỷ niệm dấu yêu Mưa nắng hư hao phai nhạt nắng chiều Bao trắc trở tưởng đã vào quên lãng Em cô đơn cùng tháng ngày im lặng Khô héo nát nhàu bạc vết yêu thương Cơn gió đầu mùa gọi nỗi nhớ không tên Nhớ gì nhỉ khi anh miền xa ngái Có thể nào mùa thu xưa trở lại Thương nhớ ngày nào đừng hóa rong rêu Cơn gió đầu mùa như tiếng khóc kêu Nơi trái tim còn chất đầy kỷ niệm Đang ngủ yên chợt giật mình tỉnh giấc Lại vẹn nguyên yêu dấu cũ ngày nào Em trở về ngày tháng đã đi qua Trong ký ức nhạt nhòa anh trong đó Chợt giật mình chỉ còn là hoa cỏ Gửi tình em theo gió tới trời anh

Cho em về

Cho em được một lần trở lại Cảnh cũ nhà xưa anh đã yêu  em Cho em gặp lại ánh mắt thân quen Bao tháng ngày em hằng nhung nhớ Cho em về sau bao nhiêu cách trở Gói lại yêu thương chẳng thể dãi bày Cho em về tay nắm lại bàn tay Cùng anh đi trên con đường mơ ước Thêm một lần cho em lại được Nũng nịu bên anh, được dỗi được hờn Anh sẽ đền em ngày tháng cô đơn Khắc khoải đợi trông một dòng tin nhắn Giữ lại trong em ngọn lửa tình không tắt Đếm tháng tính ngày chúng mình cách xa Cho em cùng anh trở lại căn nhà Lưu giữ tình ta cùng dấu yêu ngày ấy Cho em về ..cho em nhìn thấy Nụ cười anh cùng giọng nói ngày nào Bao lâu rồi em vẫn hằng khát khao Một tiếng em ơi một lời anh gọi Cho em về cho em được  nói Những lời yêu thương dấu tận đáy lòng Đã  lâu rồi em vẫn hằng mong Thì thầm bên nhau nhắc lại câu thề hẹn

Em vẫn độc hành

Em vẫn độc hành trên muôn nẻo đường đời Trong nắng trong mưa bạc áo màu ngày cũ Đàn én bay qua gửi theo lời nhắn nhủ Ngày trở về hâm lửa ấm tình yêu Em vẫn một mình côi cút sớm chiều Năm tháng chảy trôi tóc ngả màu sương bạc Lời hẹn thề xưa em thể nào làm khác Thầm nhủ long mình ta còn có trong nhau Em vẫn một mình nén lại niềm đau Nỗi nhớ xác sơ theo vô tình mưa nắng Tự trải long mình trong khoảng không im lặng Thương nhớ nồng nàn gói lại giấu màn đêm Tự nhủ lòng mình hãy gắng vui thêm Rồi cũng có ngày thỏa lời hẹn ước Phương trời xa trên đường đời xuôi ngược  Một trái tim hồng mang trọn dáng hình 

Anh nhớ thương em ...?

Anh nhớ thương em giấu để riêng mình  Lặng lẽ âm thầm những ngày xa vắng  Thay tỏ lòng mình anh  lại im lặng  Để thời gian trôi hoài phí vô tình  Trước tình em anh vờ cố lặng thinh So sánh em với người con gái khác  Khiến tình ta đổi hướng đi lầm lạc  Để bây giờ cùng lạnh lẽo đêm sương  Anh nhớ thương em sao ngại xa đường  Không suất hiện khi em buồn khổ nhất  Động viên em lời yêu thương chân thật  Lửa tình trong em đã nguội tắt dần  Anh thương em sao không giữ tình thân  Em không nồng nàn đắm say xưa nữa  Hai chúng mình phải đâu là hai nửa  Cớ làm sao tạo hóa cứ trêu đùa  Thoáng nhớ chợt quên ,cho đến già nua  Năm tháng chảy trôi cuộc tình thành cũ kỹ  Tàn tạ thân già nát nhàu trang tri kỷ  Yêu dấu nồng nàn đã phải cố quên đi  Thôi anh nhỉ đừng nhớ lại làm gì  Cũng đành vậy phải chăng là số phận  Không oán trách đời không hờn không giận  Tự dỗ lòng mình ta không thuộc 

Em sẽ về thăm anh và chị ?

Em và anh hai kẻ thích làm thơ  Tặng cho đời những lời hay ý đẹp  Kết bạn hiền, trong kỷ cương khuôn phép  Không buông lơi, không tán tỉnh trêu đùa  Trai gái, bạc cờ xa lánh không chạy đua  Vợ con thương,người chồng, cha mẫu mực  Em kính mến, vì người anh chân thực  Chưa giáp mặt nhưng có sẵn tình thân   Người làm thơ chất chứa những yêu thương   Nên đôi khi hay mắc oan mắc nợ   Anh hạnh phúc, bên anh có,người vợ   Hiểu lòng anh, hiểu cả tình thân em   Thơ em viết mấy tháng anh chưa xem  Em băn khoăn không thể nào hiểu nổi  Chợt giật mình và buồn rầu quá đỗi   Khi đọc tin,anh nhà ốm nặng em ơi!   Anh nằm viện đã gần hai tháng trời   Còn yếu mệt mà vẫn thích nghe thơ   Ngày em về thăm, anh chị mong chờ   Nhớ mang thơ về, anh sẵn lòng nghe   Em đọc tin thấy lòng mình sắt se   Cầu mong cho anh, thật nhanh mạnh khỏe   Nhất định em về thăm anh chị nhé   Em sẽ về, và sẽ đến thăm anh! ..................................................................