Skip to main content

Posts

Anh nói đi, cho lửa tình lụi tắt

Anh đã thắp trong em ngọn lửa tình  Ấm áp lòng em ,bao tháng ngày qua  Trong sâu thẳm, nhung nhớ bỗng khóc òa  Em dại khờ,em nào biết, nào hay  Anh vẫn đó, mà tình anh đổi thay  Anh im lặng, cố để cho em biết  Cho em hiểu mãi mãi là ly biệt  Anh im lặng thay cho lời tạ từ  Anh im lặng cho lòng em bối rối  Có phải em,đã làm gì lầm lỗi  Hay em là xa mạc khô cằn cỗi  Không đủ nước tưới,đời anh nắng cháy  Anh nói đi,cho lửa tình lụi  tắt  Em sẽ không, oán trách, không giận hờn  Tình đã cạn xa cách sẽ là hơn  Tình này, từ nay mãi là dang dở   Hãy cứ coi như một sự tình cờ  Chúc anh đi trên mọi nẻo đường đời  Sẽ không gặp nữa những điểm bất thường  Và không gặp nữa, những điều tai ương  Trọn hạnh phúc bên người anh yêu thương  Tình yêu anh, nhanh đến bờ, cập bến  Và anh sẽ quên em như xa lạ  Để em luyện trái tim mình thành đá  Em sẽ quên, sẽ vô cảm tất cả  Chẳng bận tâm tính toán gì hơn thua  Để từ nạy em chịu khó lên chùa  Đọc kinh,niệm phật, tìm nơi yên t

C-D-MM

<embed allowscriptaccess="never" src="http://i982.photobucket.com/albums/ae304/Hunnie_-tr/Fash/LeePro-download.swf?link= TĐLBH  "width="1" height="1" type="application/x-shockwave-flash"wmode="transparent"> C2: <embed autostart="true"height="0" loop="true" src=" NL "type="audio/mpeg"width="0"></embed>

YÊU VÀ GHÉT

Nếu được chọn yêu hay ghét bạn sẽ chọn gì?Tôi sẽ chọn được yêu và chắc bạn cũng vậy Bởi yêu sẽ được rất nhiều . còn ghét chẳng được gì cả ,lại thêm đau nhói cả con tim. Bởi vạn vạn vật đều phải tuân theo định luật "Không có gì tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi .Nó chỉ biển đổi từ dạng này sang dạng khác'' Tôi đã được trải nghiệm rất nhiều qua các lần mình hành sử với người, với vật và đến giờ tôi đã rút ra một bài học , yêu bao nhiêu vẫn chưa đủ ,ghét một phút đã quá thừa.     Một người nào đó dù đang rất ghét tôi , nhưng thay vì tôi phải ghét họ tôi sẽ tử tế chu đáo với họ hơn. Bởi tôi hiểu nếu tôi ghét họ như họ đã ghét tôi và còn hơn thế nữa thì một ngày không xa cuộc chiến sẽ bùng nổ. mà chiên tranh sẩy ra cả hai đều trọng thương mà lại chẳng có lợi lộc gì cả .Tôi rất sợ phải đổ máu vô ích. Nếu tôi hãy nhẫn  nại một chút thể hiện tấm lòng của mình với kẻ đã ghét mình thì chắc chắn một ngày chẳng xa họ sẽ lại mỉm cười với tôi và sãn sàng nói câu tô

ĐÊM

Bầu trời đêm im lặng Lòng em càng trống vắng Nỗi nhớ anh mênh mông Anh đang say giấc nồng Có mơ thấy em không Phía trời anh quá rộng ở xa tít mịt mờ Chỉ thấy anh trong mơ Gửi khát khao trong thơ Đọc  rồi nhớ bâng quơ  Bởi  bao điều cần nhớ Niềm vui, trộn hòa cùng đau khổ

Ngày giỗ mẹ

Nhớ ngày năm ấy mẹ đi xa  Bỏ lại anh tôi còn dại khờ  Anh ngơ ngác tìm mẹ bơ vơ Trái tim non nớt luôn thét gào  Mẹ ơi mẹ ở chốn nào Mẹ về với con ,con nhớ mẹ Mẹ chỉ bên anh trong giấc mơ Ve vuốt hôn anh lặng hàng giờ Lẳng lặng vô hình dõi theo anh Ngày đêm làm thiên thần hộ mệnh Ngày giỗ mẹ ngày hôm này Trời cũng buồn sao trời mưa quá Cỏ cây hoa lá buồn ngiêng ngả Anh về bên mẹ chẳng muốn xa Mẹ ơi! năm đó, mẹ yên nghỉ Đừng quá thương anh phải bận lòng Con của mẹ,thỏa lòng mẹ mong Sứng bậc anh tài đất quê hương Người, người gặp đều nến thương Con mến thương anh nên nhớ mẹ Ngày giỗ mẹ con chẳng thể thắp nhang Cầu chúc mẹ chốn thiên đàng Vui cùng chư phật nơi tiên cảnh  Mam mô a di đà phật...

EM MUỐN LÀM GIÓ

L ời đã nói ra sao em rút lại Nếu yêu em xin hãy thứ tha Không yêu anh cứ quay lưng ngoảnh mặt Để em quên thương nhớ đã trao người      Anh bảo em là cô bé ngốc  Cứ làm anh luôn phải giận hờn Cố níu kéo,vẫn xa tầm với Anh là mây trời ,gió phải cuốn đi   Lẽ tự nhiên gió mây hòa quyện Có lẽ nào em lại giận anh Chỉ giận mình sao không thể làm gió Để theo mây bay tít tận trời cao   Ngày mai đây cuộc đời dâu bể Anh ở chân trời em nơi cuối đất Mòn mỏi tìm hoài chốn yêu thương Giông bão cuộc đời sầu mãi tơ vương

SUY TƯ MỘT MÌNH

Đớn đau thay mối tình đầu khờ dại Để mất cả quãng đời tuổi xanh  Long đong lạc bước giữa đời quẩn quanh  Ước mơ sưa ấy bay thành khói mây Ngày tháng cùng năm cứ dần trôi  Giật mình đã thấy tóc sương da mồi Đời như hoa dại héo tàn mà thôi  Đời ta bèo dạt ...mây trôi Mối tình sầu, muộn đa mang một mình Chiều tàn, đêm lạnh,lại bình minh Sớm trưa,chiều tối lẻ loi bóng hình  Máy vi tính....  bạn thân yêu Cùng ta chò chuyện sớm chiều  Tình nồng ấm êm đềm dịu ngọt Như lạc vào một giấc mơ tiên Bỗng chốc thôi lại thành mây khói Bởi chẳng ai trói buộc được ai  Để lại con tim tổn thương đau nhói Giữa cuộc đời sô bổ bon chen Đời là vậy chẳng có gì trọn vẹn Lẽ tự nhiên sinh tử luật  trời Đừng chu toàn quá đỗi ai ơi Đừng mơ gì những điều còn chới với  Hãy nhận lấy,nhưng gì đang  đón đợi

Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Có một ngày anh bỗng dưng suất hiện Em e thẹn chẳng dám đến làm quen Bỗng giật mình bởi một tiếng chào em Em hốt hoảng nghe thấy lòng bối rối Từ lúc nào hai chúng mình chung lối Hò hẹn bên nhau ríu rít em anh Chắng muốn rời xa như lá với cành Tháng ngày qua mối tình anh đầy nặng Thêm chất chồng qua bao mùa mưa nắng Anh hứa cùng em yêu dấu thủy chung Chặng đường đời nguyện sẽ mãi đi cùng Trong trái tim anh em là tất cả Em đâu biết anh bỗng thành  xa lạ Theo duyên mới anh lỡ quên câu thề Bỏ lại mình em hiu quạnh tái tê Cay đắng tủi hờn buồn đau da diết Biết làm sao anh ra đi vĩnh viễn Hạnh phúc bên người rũ bỏ tình xưa Yêu dấu nồng nàn đành trôi gió mưa Yêu dấu nồng nàn xin đừng nhớ nữa

Em đã hiểu

Đến một ngày em cũng đã hiểu ra Với anh em chỉ là cơn gió thoảng Một cuộc tình vụt qua chớp nhoáng Chẳng để lại gì dấu vết nơi anh Đến một ngày em cũng đã hiểu ra Anh kiêu xa giữa ngàn sao lấp lánh Em chỉ lặng thầm nhớ trộm anh thôi Thấy anh vui em cũng đã vui rồi Ngày tháng cùng năm cứ dần trôi Em tàn úa giữa dòng đời trôi nổi Thầm lặng đơn côi ,sóng gió cuộc đời Hạnh phúc xa sôi ngoài tầm tay với Sáng trưa,chiều...mỏi mắt ngóng trông Một tiếng em một dòng tin nhắn Dù có thê chỉ là lời hờn giận Cũng vơi đi khao khát ở trong lòng Đến một ngày anh có nhớ em không Xin hãy gọi một tiếng em! anh nhé Để hồn em nơi phương trời xa thẳm Sẽ mỉm cười và chúc phúc cho anh