Skip to main content

Posts

Showing posts with the label NHẬT KÝ BUỒN

Xin trời mau nắng cho

Ta đi về Hà Nội Thời gian thì rất vội Chỉ có vài ngày thôi Thoáng chốc đã qua rồi Trời lại mưa rầm rì Hết đêm rồi sang ngày Ở Hà Nội mấy khi Mà ngồi nhìn mưa bay Định rằng sáng sớm nay Đi làm chút công việc Mà sao thật đáng tiếc Mưa làm hỏng việc riêng Trong nhà và ngoài phố Nước ngập như ao hồ Lặng im lạy cô tổ Xin trời mau nắng to Bao việc phải âu lo Xin trời hãy nắng cho Mưa quá nhiều quá đủ Làm bao người khốn khó Công việc chẳng thể song Dự định không như mong Thất bại về nhanh chóng Công trình đành cửa đóng Kinh doanh phải thua lỗ Vốn liếng như chui mồ Trắng tay như hạn khô Công ty cũng khốn khổ.

Suy ngẫm đêm buồn

Màn đêm dày đen đặc Không gian rộng trống vắng Lòng buồn càng trĩu nặng Một mình ngồi trầm mặc Trời lại mưa rả rích Màn đêm thêm tĩnh mịch Lặng thinh tôi một mình Lên mạng ngồi lặng mãi Chẳng biết nói cùng ai Vì họ đang miệt mài Làm thơ hay trò chuyện Hàn huyên chuyện nay mai Chỉ tôi buồn thở dài Gãi đầu lại bứt tai Một mình đi dạo mãi Ra facebook lại vào gmail Không có ai còn lại Để tôi nói đôi lời Rằng tôi buồn trời ơi Còn ai tôi mong đợi Chút tình với tôi rơi Ít ra là nói chuyện Có hơi ấm tình người Cho đời bớt đơn côi Tóc bạc hết cả rồi Còn chi mà giận dỗi Còn chi để bồi hồi Còn ai mà mong đợi

Tôi giám thị em thí sinh

Tôi làm giám thị em thí sinh Bốn mắt nhìn nhau bất thình lình Bài làm trên bàn còn trắng tinh Bên thềm tia nắng đón bình minh Bài học hôm nào em nhớ không..? Cả biển kiến thức ,rộng mênh mông Giờ thi ,đầu em, sao trống rỗng Bao ngày không học chỉ chơi rông Ngày ngày ,quán chát, như là nhà Bài vở hàng đống, không bận ta Trông lớp , nói chuyện nhắn tin chơi Thả sức lông bông chơi đã đời. Ngày thi mịt mờ,sương mù răng Tôi nhìn em, mà đau thắt lòng Em ngước nhìn tôi , muốn hỏi rằng Đợi tôi nhắc khẽ ,ý em mong Tôi đâu thể giúp được , em ơi..! Mẹ trồng cây , hái quả mong đợi Cha vun sới vất vả tháng năm Mẹ cha khuyên , không chịu nghe lời Nhọc nhằn trong bao nỗi đời thường Có thấy không em bao tấm gương Vượt khó vươn lên vẫn gắng gượng Con ngoan trò giỏi bao mến thương Trường thi hôm nay ngày trổ tài Nhịp cầu dẫn lối tới tương lai Cổng trường đại học cao vời vợi Chờ đón em báo tháng năm dài

Tình đồng đội

Chúng em , thế hệ học trò Chúng em, mãi vẫn là đồng đội Cùng cô một mái trường gắn bó Cùng cô sẻ chia bao gian khó Những tháng năm vất vả nhọc nhằn Những lúc việc gấp lại khó .khăn Lại alo. giúp em việc này cô nhé Cô giúp em mà vẫn vui vẻ Cũng có khi cô quá mỏi mệt Không thể nào cố sức lên lớp Chuông điện thoại em lại reo vang. Em ơi , Em có khỏe không ..? Em nhé ba tiết lớp mười hai Giúp cô ,cô lại ốm mất rồi Ôi còn rất nhiều , nhiều điều nữa Những kỷ niệm của thời xa xưa Nhưng khi em buồn nản sớm trưa Cô gần em chuyện trò an ủi Những khi lòng em buồn hờn tủi Cô lại đến bên em dịu dàng Cô giống  như cô giáo ngày nào Của thời thiếu niên em đi học Dù bộn bề công việc mệt nhọc Có cô tổ toán thêm nhiều  niềm vui Cô giờ hoàn thành nhiệm vụ rồi Những khi nào trời giông gió thổi Có  nỗi chi, làm cô muộn phiền Cô   hãy gọi tổ toán trước tiên Chúng em cùng đến với cô ngay Muốn  cùng ngồi nghe cô giãi bày và kể cô nghe những chuyện hay Chuyện đã qua và c

MẸ TÔI

Lúc chào đời ,con đã nhìn thấy mẹ vất vả tảo tần,tất cả vì con Bát cơm ăn vội, giấc ngủ chẳng ngon Đến khi con biết chạy lon ton Sợ con ngã ,mẹ dắt tay từng bước Mẹ chỉ vì con ,nào con biết được Con lơn khôn, đức tài mẹ ao ước Mỏi mong con ,giúp dân ,giúp nước Con tới trường , theo sau mẹ đi trước Tan trường về mẹ cơm nước chu toàn Con đâu hiểu vì con mẹ gian nan Tuổi xuân qua mau sức dần cũng cạn Con lơn khôn ,mẹ tóc sương da mồi Mẹ vẫn phải lo bao điều bao nỗi Khi chẳng vừa lòng, con còn giận dỗi Con biết rồi mẹ ơi! con tội lỗi Dẫu biết con, đâu thể chuộc hết Chỉ xin mẹ thôi đừng vì con nữa Con không làm mẹ buồn con xin hứa Khi đau yếu xin chia con một nửa Để cho con được giảm tội lỗi xưa Buồn nhớ con .những khi trời mưa Mẹ hãy gọi,con sẽ về bên mẹ Nấu bát canh ngon ,mẹ ăn cho khỏe Xin cứ vui đừng buồn mẹ nhé Đừng nghĩ suy việc làm con trẻ Lại tổn hao sức khỏe tuổi già Con lại thêm tội lớn những năm qua.

TÌNH MẸ

Ngày  bé ,con quẩn quanh bên mẹ Lớn khôn còn đi học trường xa Mẹ ở nhà, tảo tần vất vả Dành nuôi con những tháng ngày qua Thiếu tiền  mẹ thương con nhiều quá Thức khuya ôn bài con mệt lả Chẳng dám ăn lấy một chút quà Lại càng thêm xót xa lòng mẹ Mỗi kỳ thi  con thêm gầy hao Làn da trắng  thêm phần  xanh xao Dáng hình con nhỏ nhắn  thanh tao  Càng lộ rõ  dáng  gầy  đáng yêu Mẹ thương con mỗi sớm cùng chiều Mong con, học thành danh, thành tài Đường đời phía trước lắm chông gai Con đủ trí đủ tài vượt qua Đường đời đâu như con mong ước Thì con ơi! hãy cố gắng gượng Con sẽ vững bước trên đường xa Và con không dẽ bị vấp ngã Cám dỗ trong đời phải trải qua Con nay đã đủ lớn khôn rồi Con vẫn là bé con của mẹ Đi hết cuộc đời mẹ vẫn theo con ................................................................................................................................................. Đường đời đâu như con mong ước  Thì con ơi! hãy cố gắng gượng  Con sẽ vững

TÌNH BẠN

Mỗi người ,trong cõi đời thường Có ai không muốn có tình yêu thương Như dòng nước mát tưới cây nắng hạn Cần lắm tình thương cho tôi và bạn Mỗi người  mỗi  vẻ xinh tươi Mà khi đơn độc dung nhan buồn rượi Còn đâu, nghe thấy tiếng cười Khi nào buồn khổ mười mươi Bạn gọi tôi nhé, tôi sẽ tới ngay Tôi ngồi bên bạn,nghe bạn dãi bày Hoặc là tôi kể, những điều hay hay Tôi sẽ cùng bạn gỡ nỗi buồn phiền Mỗi người đều có nỗi buồn luôn phiên Xin đừng tiết kiệm,lời gọi tới tôi Nếu khi bạn gọi,tôi không trả lời. Thì là khi ấy .bạn hãy tới ngay. Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Muộn phiền thế thai ,tôi xin bỏ lại. Tôi đẫ ra đi theo phật lưu ly Tôi độ cho bạn những gì bạn yêu Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Mu

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Chẳng thể biết trước nay ta về đây Kỷ niệm năm sưa vẫn đủ đầy Chèo đèo lội suối đi cầu dây Đến với đàn em nhỏ thơ ngây Nơi vùng cao,rừng sâu  học chữ Vẫn nhớ bao đêm ta mất ngủ Bọ đốt khắp người nở đầy hoa Ngày ngày  rau bắp vẫn cười xòa Cuộc sống giản đơn dần trôi qua Cùng đàn em nhỏ thân thương quá Chẳng hiểu vì sao duyên cớ lạ Ta lại đến nơi ta cần đến Nay trở lại đây nơi trường cũ Không dấu rêu phong,không bụi phủ Trường xây ngói mới đẹp khang trang Đèn điện lung linh khắp bản làng Đường rộng thênh thang,rừng sơ xác Bỗng thấy trong lòng buồn man mác Bóng cây năm ấy ta ngồi nghỉ Đã bị tặc lâm đưa tiễn  đi Ta trở về đây chẳng mấy khi Vẩn vơ suy nghĩ để làm gì Nhớ thăm bạn cũ cho thỏa ý Bao ngày cách trở vẫn chờ mong Lưng núi mây mù sương mờ ảo Mây vờn ôm núi đẹp biết bao Thầm ước có ngày ta trở lại Sánh bước trên đường cùng bạn thân

Đời cô đơn

Tu là tích phước  Tình là dây oan  Đời là bể khổ  Mỗi con người là một con số  Mỗi con số là một con đường  Đường của ta là chông gai sỏi đá  Nên đời ta đơn côi băng giá  Chẳng ai dám cùng ta đi cả  Dù là vậy ta cũng không thể ngã  Ta không thể nhận tình thương hại  Của những người xa lạ qua đường  Ta phải bước đi trong gắng gượng  Còn bao điều đón đợi phía trước  Việc nhà việc nước không bỏ được  Ta phải đi đến cuối con đường  Mong sao trả hết nợ đời thường  Chẳng còn vương vấn đến yêu đương  Trải qua một kiếp đoạn trường  Thân ta như một loài hoa dại  Mọc ở ven đường dãi nắng dầm sương  Hoa không khoe sắc, không tỏa hương  Chỉ âm thầm làm ra mật ghọt  Góp Với đời thêm vị dịu êm  Và lặng lẽ úa tàn trong sương gió. Tu là tích phước Tình là dây oan Đời là bể khổ Mỗi con người là một con số Mỗi con số là một con đường Đường của ta là chông gai sỏi đá Nên đời ta đơn côi băng giá Chẳng ai dám cùng ta đi cả Dù là vậy

YÊU VÀ GHÉT

Nếu được chọn yêu hay ghét bạn sẽ chọn gì?Tôi sẽ chọn được yêu và chắc bạn cũng vậy Bởi yêu sẽ được rất nhiều . còn ghét chẳng được gì cả ,lại thêm đau nhói cả con tim. Bởi vạn vạn vật đều phải tuân theo định luật "Không có gì tự nhiên sinh ra và cũng không tự nhiên mất đi .Nó chỉ biển đổi từ dạng này sang dạng khác'' Tôi đã được trải nghiệm rất nhiều qua các lần mình hành sử với người, với vật và đến giờ tôi đã rút ra một bài học , yêu bao nhiêu vẫn chưa đủ ,ghét một phút đã quá thừa.     Một người nào đó dù đang rất ghét tôi , nhưng thay vì tôi phải ghét họ tôi sẽ tử tế chu đáo với họ hơn. Bởi tôi hiểu nếu tôi ghét họ như họ đã ghét tôi và còn hơn thế nữa thì một ngày không xa cuộc chiến sẽ bùng nổ. mà chiên tranh sẩy ra cả hai đều trọng thương mà lại chẳng có lợi lộc gì cả .Tôi rất sợ phải đổ máu vô ích. Nếu tôi hãy nhẫn  nại một chút thể hiện tấm lòng của mình với kẻ đã ghét mình thì chắc chắn một ngày chẳng xa họ sẽ lại mỉm cười với tôi và sãn sàng nói câu tô

SUY TƯ MỘT MÌNH

Đớn đau thay mối tình đầu khờ dại Để mất cả quãng đời tuổi xanh  Long đong lạc bước giữa đời quẩn quanh  Ước mơ sưa ấy bay thành khói mây Ngày tháng cùng năm cứ dần trôi  Giật mình đã thấy tóc sương da mồi Đời như hoa dại héo tàn mà thôi  Đời ta bèo dạt ...mây trôi Mối tình sầu, muộn đa mang một mình Chiều tàn, đêm lạnh,lại bình minh Sớm trưa,chiều tối lẻ loi bóng hình  Máy vi tính....  bạn thân yêu Cùng ta chò chuyện sớm chiều  Tình nồng ấm êm đềm dịu ngọt Như lạc vào một giấc mơ tiên Bỗng chốc thôi lại thành mây khói Bởi chẳng ai trói buộc được ai  Để lại con tim tổn thương đau nhói Giữa cuộc đời sô bổ bon chen Đời là vậy chẳng có gì trọn vẹn Lẽ tự nhiên sinh tử luật  trời Đừng chu toàn quá đỗi ai ơi Đừng mơ gì những điều còn chới với  Hãy nhận lấy,nhưng gì đang  đón đợi