Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2015

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh

Em muốn trở về nơi ấy cùng anh Thắp lửa yêu đương xua mùa đông giá Vỗ về con tim  dỗi hờn nghiêng ngả Đếm tháng tính ngày nhung nhớ chật đầy Em muốn hóa mình làn gió áng mây Nhẹ nhàng bên anh hôn lên mái tóc Len lỏi đường đời suốt chiều ngang dọc Rồi cùng anh ru, giấc ngủ an lành Em muốn trở về bên ấy trời anh Nơi có anh,tình yêu em khao khát Thương nhớ xếp chồng tháng năm lưu lạc Có lửa yêu thương khi giông bão cuộc đời Em muốn cùng anh đi cuối đất cùng trời Nơi có anh, em ,với bộn bề cuộc sống Nơi có trời sao in hình biển rộng Nơi có mùa xuân nắng ấm ngập tràn Lau khô bờ mi, ướt lệ hai hàng Cô đơn quạnh hiu, không gian cách trở Khép lại  nỗi niềm, em hằng mong nhớ Ngả rẽ đường đời, em chỉ có anh thôi

Thơ thẩn đời ta

Ta người làm toán yêu thơ Tự tình tha thẩn vẩn vơ với đời Buồn lên mạng ảo dong chơi Chiêu hiền kết bạn khắp nơi tung hoành Giàu sang hạnh phúc mong manh Mong sao được mãi an lành vui tươi Trăm năm trong cõi đời người Quá khôn không được dại thời thiệt thân Mười phân trọn vẹn năm phần Thế là ổn thỏa đâu cần tài ba Trông lên ngó xuống người ta Biết mình biết sửa mới là điều hay Thời đại công nghệ ngày nay Xa xôi đâu cũng như ngay bên mình Sống sao cho trọn chữ tình Điều hay khó thấy dở bình vang xa Sống sao chân chất thật thà Đừng dại dối trá gian tà hiểm nguy Đôi chân đi đứng chớ quỳ Biết nhường biết nhịn những khi bực lòng Vui mình đau bạn không mong Để lại tiếng ác đi tong một đời Tích tu phước đức ai ơi Người đời oán giận sao trời dung tha Nếu không thắm thiết mặn mà Cứ coi ta với người là không quen Với người tính  xấu nhỏ nhen Tránh xa đừng có mon men đến gần  Khổ đau thất bại mỗi lần Sinh ra đau khổ chất đầy tâm can Chi bằng thắng bại

Cảm nghĩ ngày về Hà Nội chứng kiến cảnh đường phố bị đốn hạ cây xanh

Nay ta về thăm lại  đường phố xưa Hàng sấu già ai chặt không còn nữa Trưa nắng hè đường nóng như đổ lửa Nghẹn đắng l òng  căm người đã đốn cây Vượt ngàn dặm mới về được tới đây Giữa thủ đô mà oi n ồng  ngạt thở Bóng cây trưa hè cún con cũng nhớ Kẻ vô tâm mưu lợi chặt cây đi Hàng cây xanh đâu có tội tình gì Cùng thăng trầm với hà nội văn hiến Bom mỹ ngày nào cây từng chứng kiến Vẫn tỏa tán lá xanh che chắn đời Mỗi gốc cây như người bạn ai ơi Hãy chỉ mặt kẻ đốn cây sẻ gỗ Để người người đi đường phải khốn khổ Đường phố nắng bụi bậm mùi xăng xe Các vị quan sao không hiểu lắng nghe Triệu, triệu người dân từ già đến trẻ Đau xót  h àng   cây l òng  đau như xé Uổng phí công mấy chục đời ông cha Tội lớn này trời không dung đất không tha Hà Nội chẳng còn gì trong ký ức Mỗi lần về nghe thấy l òng  buồn bực Nhớ h àng  cây xanh bóng mát bên đường                                                                          Hà Nội mùa n

Xin hãy quên đi nỗi buồn vô hạn

Anh đã tìm thấy một nửa anh yêu Tên của anh giờ là tên người ấy Xứng lứa vừa đôi đẹp duyên quá vậy Gái sắc trai tài có một không hai Tình xưa chúng mình rồi cũng mờ phai Được gặp nhau đã có duyên không phận Cố gắn hàn thì rồi cũng tuột mất Ta vui lòng lối rẽ tự chia tay Chúc anh cùng người hạnh phúc mắn may Nhà cửa khang trang điền viên đầy đủ Sinh luôn thể con đàn cháu lũ Và quên đi tình cũ nghĩa xưa Đường em đi nắng sớm chiều mưa Lầy lội chông gai quá nhiều trắc trở Lụy phiền đến anh làm sao em nỡ Hạnh phúc mong manh không bến không bờ Ngày ấy gặp nhau như sự tình cờ Ân tình chót trao coi như lầm lỡ Nghĩa nặng tình dày trả song món nợ Tự kiếp nào thôi hãy cố quên đi Tình đã cạn níu giữ đâu ích gì Hãy vui lên mỗi sáng bình minh tới Kìa phía trước  có bao điều chờ đợi Em trở về bờ bến của riêng em http://thuocgiatruyennd.blogspot.com/2014/08/nhung-bieuhien-cua-benh-tri-benh-tri-la_7.html for you with lovge pictures

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi

Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Tôi đã tìm, đi mỏi chân mỏi gối Mấy chục năm rồi sớm trưa chiều tối Tôi  tìm một nửa khắp chốn khắp nơi Anh là ai ?Hỡi cái nửa của tôi ơi Sao để tôi tìm, tìm tên anh mãi Có anh không trên quãng đời còn lại Để tôi chờ tôi khắc khoải đợi trông Tôi sống đây tồn tại cũng như không Bởi hình hài tôi còn thiếu một nửa Chấp chới giữa đời tôi không điểm tựa Chẳng  lấy của ai làm nửa của mình Nửa của tôi ơi sao anh  lặng thinh Tôi tìm anh tìm hoài mà không thấy Không có anh tôi phải đành sống vậy Giữa cuộc đời côi cút mình tôi thôi Tôi đi tìm một nửa của riêng tôi Xin thượng đế đừng bắt tôi lầm tưởng Nhầm lẫn của ai đã vội vui sướng Để lại rồi xa cách bởi chia ly Nửa của tôi  đâu, tôi có quản chi Dẫu lên rừng hay là phải xuống biển Thì người ơi xin hãy cho tôi biết Tôi sẽ cùng người ghép đủ hình hài nhau

Nghẹn ngào khoảnh khắc mẹ từ biệt con trước khi qua đời

Con ơi mẹ phải đi Để con thơ ở lại Lòng mẹ đau tê dại Biết làm sao con ơi Thương con phải cút côi Từ khi lọt lòng mẹ Trái tim đau như xé Nước mắt mẹ trào rơi Mẹ sắp phải đi rồi Phải xa con không nỡ Vì kiếp duyên mẹ nợ Không được ở bên con Con ơi hãy ngủ ngon Trong vòng tay cha nhé Và lớn lên mạnh khỏe Khi mẹ đã không còn Được nuôi con vẹn tròn Trong lòng mẹ thầm ước Cầu trời cao cho được Con của mẹ hiền ngoan Sống hiếu nghĩa vẹn toàn Cùng với cha bên cạnh Con là người đức hạnh Báo hiếu khi cha già

Người có trí kẻ ngu đần

Không trái ngang sao biết đời phụ bạc Không lang thang sao hiểu lắm đoạn trường Không nghèo khó sao biết phải yêu thương Không làm sai sao biết đường làm lại Muốn thành công phải qua nhiều thất bại Trên đường đời có dại mới có khôn Lấy đau thương để tu luyện tâm hồn Mỗi lần ngã, luyện đôi chân vững bước Quá khứ lùi xa tiến về phía trước Việc hiện tại kết quả ở tương lai Nhân quả công bằng đâu trừ một ai Nay gieo gió ắt ngày nào gặp bão Người có chí biết tu học lấy đạo Kẻ ngu đần chỉ biết thỏa đam mê Phước báu hết lại đau khổ não nề Chết đi rồi rơi mấy tầng địa ngục Người có chí ham làm nhiều tích phúc Sống nghĩa tình kinh hãi bọn tiểu nhân Tìm bạn hiền giao kết mối tình thân Luôn đàng hoàng xứng danh anh hào kiệt

Hoa tháng ba

Mùa xuân đã đến hiên nhà Bụi hồng trước cửa nở hoa ngạt ngào Chim ca ríu rít cành cao Ngỡ như khúc nhạc đón chào mùa xuân Chúc chị em phụ nữ xa gần Ngày tám tháng ba vạn lần vui hơn Không ai sầu muộn giận hờn Mỗi người mỗi vẻ đẹp xinh khác thường Ai ai cũng đủ yêu thương Công danh sự nghiệp mọi đường tiến xa Mỗi người mỗi một bông hoa Tỏa hương rắc vị gần xa thơm nồng Mỗi người như ngọn lửa  hồng Xua đi giá lạnh mùa đông không còn Là nguồn hạnh phúc chồng con Là mùa xuân ấm vẹn tròn yêu thương

Đời em duyên phận bẽ bàng

Đời em duyên phận bẽ bàng Đời anh cũng thế chẳng sang hơn gì Thôi thì cứ vô tư đi Cùng vui thơ phú cần chi sự đời Nghĩ nhiều cho lệ thêm rơi Dung nhan héo hắt đầy trời buồn thiu Lòng em tê tái đìu hiu Chàng thơ kết bạn sớm chiều tỉ tê Mặc ai sớm tối đi về Có đôi có lứa tràn trề yêu thương Em thì em chẳng vấn vương Chàng thơ bên cạnh chung đường em đi. Em giờ em chẳng nghĩ suy Hòa thơ vào nhạc quên đi buồn phiền Em giờ em sống tự nhiên Như hoa cỏ dại giữa miền hoang vu Em giờ em sống như tu Miễn sao vui khỏe cho dù reo neo Đời em trắc trở phận nghèo Lấy nhân lấy nghĩa em theo với đời Có mấy quả cam tươi ngon hái ở vườn nhà kính                                                                               mời các bạn gần xa đi qua đi lại ăn giải khát