Skip to main content

Posts

Showing posts from January, 2015

Xin vẫn còn lưu mãi bóng hình nhau

Hai chúng mình đã  một lần nhớ thương Sao  thể nào, dễ quên ngay, cho  được  Tình trái ngang, không như là mơ ước  Em tủi hờn chậy trốn vào lặng im Chợt một ngày, bất ngờ em nhận  tin  Nghe lòng mình như  buồn vui cộng hưởng Ký ức trở mình nhớ bao điều xưa  trước Bỗng nhớ thương như nắng hạ mưa rào Mi nhòe lệ em đâu hiểu vì sao Em hiểu anh buồn vui cùng  chen lấn Vẹn đường này đường kia đành  bỏ mất Th ôi anh nhỉ  ?  duyên phận tại ông trời Em chỉ là người bạn ảo xa vời  Chẳng có phước nghe một lời anh gọi  Nhủ trái tim yêu ,lặng im đừng nói  Tình đã qua đừng nhớ nữa bận lòng.  Em mãi là em, không  như  anh  mong Anh đã sang ngang,duyên tình  l ầm  lỡ  Hai chúng mình  đã từ lâu cách trở Xin  vẫn  còn,lưu mãi bóng hình nhau

Em lạc mất anh rồi

Thương nhớ ngày nào anh đã trao em Bao lời yêu vẫn lưu màn sương khói Quên anh đi nỡ nào anh lại nói Em làm sao thu lại thả trời anh Em biết anh đã ảo ảnh mong manh Trong hư vô cõi mịt mờ xa khuất Con thuyền tình đang bão giông sóng giật Em nhỏ bé sao chống nổi phong ba Có phải không .?phút yếu mền quá đà Chốn phồn hoa tình anh lỡ vướng bận Không nhận biệt được đâu là giả thật Quên mất em là nơi chốn bình yên Em vẫn biết qua giây phút thần tiên Anh nhớ em, ẩn sâu nơi tiềm thức Khi em đã xa anh ngoài vô cực Anh lại thấy em bất chợt trong mơ Anh tỉnh giấc nhớ bồn chồn ngẫn ngơ Em ở phương nào ?trời cao biển rộng? Danh bạ anh tìm tên em khoảng trống Xóa em rồi tội em quá em ơi ? Uổng phí tình em ,nơi cuối phương trời Một tin nhắn thôi em vẫn mong đợi Một tiếng em ơi? hay lời hờn dỗi Cũng đủ vơi nhung nhớ trong em rồi Em nhớ anh năm tháng chẳng phai phôi Ngược thời gian em tìm gì xót lại Số của anh mạng yahoo còn lưu mãi Em lại gửi anh một tin nh

Vô đề ..........

Về đi anh..

Hai chúng mình duyên nợ mấy mươi năm Thương nhớ giận hờn khi mờ khi tỏ Cơn bão tình chưa khi nào lặng gió Yêu dấu ngày nào nguyên vẹn không phai Trĩu nặng lòng em cô quạnh đêm dài Em đã khóc trong lặng thầm trống trải Bao lâu rồi lệ buồn em rơi mãi Bao lâu rồi em lạnh lắm mùa đông Về đi anh! Em khắc khoải đợi trông Không có anh em làm sao chịu nổi Em sợ lắm một mình đi lạc lối Nắng trải vàng mà vẫn lạnh trái tim Về đi anh !đừng để em một mình Anh nợ em một vòng tay siết chặt Anh nợ em dấu yêu tràn khóe mắt Cùng khát khao chưa cháy hết bao giờ Về đi anh ta thực hiện giấc mơ Cùng em đi hết chặng đường còn lại Về với em xin anh đừng ngần ngại Anh về đi !kẻo em lại mong chờ

Gía em ở gần ....

Giá ở gần em sẽ đến bên anh Những khi buồn phiền trống vắng cô đơn Em sẻ cho anh cả những dỗi hờn Thêm gia vị của tình yêu tươi trẻ Em lại được giống như là cô bé Ngày ấy ngây thơ để anh trêu đùa Em giận hờn, anh giả vờ làm thua Luôn nhịn nhường  để cho em vui vẻ Giá ở gần, anh không còn lặng lẽ Ngày cuối tuần thôi khắc khoải đợi trông Ngẫn ngơ buồn nơi phố chật người đông Một mình anh bữa cơm chiều trống vắng Nhớ cồn cào những đêm khuya im lặng Tự ru mình vào giấc ngủ lãng quên Hai chúng mình duyên nợ quá lâu bền Quẩn quanh hoài ở hai đầu nỗi nhớ Cả đời người không nên duyên chồng vợ Viết thơ buồn gửi thương nhớ về nhau Em thương anh nhiều góc khuất miền đau Không thể dãi bày cũng không rũ bỏ Trả nợ đời bằng cuộc tình lầm lỡ Thương nhớ chất chồng theo ngày tháng trôi đi Một mai kia đời chẳng còn lại gì Ôi xót xa, một đời mình cô lẻ./.

Khỏe lại đi anh?

Kính Tặng anh Nguyễn Bá Thanh Em và anh khoảng cách ngàn dặm xa Chưa có lần cận kề trông thấy mặt Em biết trong lòng người dân Đà Nẵng Yêu quý anh như người thân trong nhà Em tò mò tìm hiểu chuyện sơ qua Ngắm hình anh Bậc đại nhân trung hiếu Nhân dân ta đang rất cần rất thiếu Chợt tin buồn anh đang bệnh hiểm nguy Em làm sao có thể hiểu được gì Nghe tin đồn anh chữa bệnh bên  mỹ Em băn khoăn cùng bao điều suy nghĩ Gắng nguyện cầu trời ban phép nhiệm mầu Adi Đà Phật ,lạy mấy ngàn câu Phật linh thiêng độ người con yêu dấu Sớm trở về cùng dân  xây mới Thêm những  cây cầu hướng tới tương lai Anh trở về trong vòng tay người thân Có mẹ  thế Âm bồ Tát chỉ dẫn Cây cỏ vườn quê chữa anh lành bệnh Nhân dân vui mừng chào đón hân hoan Anh lại cùng dân thử thách  gian nan Vượt trướng ngại cùng bao nhiêu lực áp Có kẻ ngay gian có phong ba bão táp Khỏe đi  anh ? dân mong đợi từng ngày . Với lòng ngưỡng mộ một người con của nhân dân Đà Nẵng  tài đức. HA viết lên những

Dự đám cưới học trò

Con đường đất bụi ngày xưa Bây giờ đã trải nhựa đường thênh thang Đường ra ngõ xóm vào làng Điện giăng quán mở ngỡ ngàng phố đông Giờ con cô đã lấy chồng Mừng con duyên thắm tình nồng không phai Cô giờ già cả một mai Các con cô đó không sai con nào Các con lần lượt ra chào Cô vui,vui lắm ước ao bao ngày Cô ơi !hãy trọn hôm nay Con mời cô lại cùng say rượu đào Trời đêm sắp tỏ ánh sao Đường xa lỡ có thế nào con lo Xin cô đừng phải đắn đo Cô hãy ở lại để cho con mừng Tân hôn náo nhiệt tưng bừng Có cô chúc phúc con từng ước mơ Con cô khéo nói không ngờ Cô sao có thể làm ngơ đi về Thôi thì cô uống thuốc mê Ở lại luôn thể tỉ tê cùng trò Đêm nay vui vẻ thật no Cùng uyên ương với phúc to chặt bền