Skip to main content

Nàng Tiên Cá

Sinh ra phận kiếp má đào
Lòng em ước nguyện chàng nào yêu thương
Bể dâu chinh chiến tình trường
Người ta phụ bạc rẽ đường ngăn sông
Quên sao duyên nợ tình nồng
Đã không chịu nổi biển đông trẫm mình
Thủy Hoàng nhân nghĩa hóa sinh
Em thành tiên cá ở dinh thủy tề
Lòng đau vương vấn lời thề
Sao dời vật đổi vẫn kề bên nhau
Người sao nỡ đã quên mau
Chạy theo lợi ích vàng thau phụ lòng
Hại em phận bạc long đong
Phút giây mềm yếu dứt song nợ đời
Làm thân tiên cá biển khơi
Muôn ngàn vạn kiếp không dời biển xanh
Nguyện tu đạo phật duyên lành
Không màng thế sự mỏng manh kiếp người
Vui làm tiên cá xinh tươi
Ngày tan ngọn sóng đêm cười cùng trăng

Comments

  1. Nàng tiên cá nếu là em
    Thì như hạnh phúc được xem nhất đời
    Không màng nhiễu sự thế thời
    Chỉ ăn ngon với rong chơi cả ngày
    Mình trần sảng khoái nước mây
    Đêm về sóng bạc trăng đầy biển khơi
    Sải tay cuối đất cùng trời
    Còn gì hơn thế ôi giời nhất em!

    ReplyDelete
    Replies
    1. Phải chăng phận số ông trời
      Người ta phụ bạc em đời đắng cay
      Em đâu có biết đến ngày
      Thân làm tiên cá lại may phúc lành
      Em mừng vì có được anh
      Cảm thương tiên cá biển xanh vẫy vùng
      Ngày đêm con sóng đi chung
      Đùa vui bọt nước lạnh lùng biển sâu
      Đời người duyên nợ ngập đầu
      Từ nay dứt bỏ hết sầu lệ rơi
      Anh ngồi câu cá giữa trời
      Biển sâu nước lạnh gọi mời em không?
      Hai ta tâm sự tương đồng
      Em xin hầu chuyện biển đông tỏ tường
      Biển trời tổ quốc yêu thương
      Đang bị chanh chấp tai ương khó lường
      Bọn tầu muốn làm đế vương
      Ngày đêm lấn chiếm bất lương anh à
      Nếu anh ra mãi đảo xa
      Anh sẽ chứng kiến thật là xót đau
      Nước ta đảo trước đảo sau
      Chúng đem quân tới cùng nhau xây nhà
      Làm sao chung sức dân ta
      Giữ lấy biển đảo trường xa vẹn toàn

      Delete
    2. Cảm ơn anh Sỏi thật nhiều nhờ có com của anh em vô tình có thêm một entry hay cho cộng đồng mạng xem rồi

      Delete

Post a Comment

Popular posts from this blog

VÔ ĐỀ

                                                                                        VÔ ĐỀ Đến giờ ta vẫn là ta  Nửa khôn nửa dại nửa ma nửa người  Ở đời kẻ khóc người cười  Còn ta mặc kệ vui tươi bớt già  Kính ai hiền đức tài ba  Tiểu nhân khinh ghét bỏ xa không gần   Xa cơ hoạn nạn kết thân  Giúp gì xin giúp ngại ngần chi đâu  Niềm tin đã mất từ lâu  Không màng chính sự sang giàu phận duyên  Chỉ mong cuộc sống bình yên  Khỏi gặp bác sĩ mất tiền âu lo