Skip to main content

Posts

Showing posts from December, 2014

Đêm đông mưa lạnh

Ngoài hiên tí tách mưa từng hạt  Căn phòng trống rộng lặng im thinh  Màn đên đen đặc sao u tịch Buồn sao bóng lẻ thân đơn tình Mong sao ngon giấc đêm đông tĩnh  Trằn trọc băn khoăn giấc chẳng thành  Ngẫm nghĩ tình đời  càng thấy lạnh  Nhủ mình quên hết đi cho lành   Người thật ,t ình ảo vẫn biết vậy Tùy hứng chuyện vui c ứ  mê say   Qua rồi tình bốc hơi bay biến Ngày vui đoàn tụ có không ngày  Tình đời  sao đắng cay nhiều nỗi Xuân còn hương sắc ong vờn bay Đông về lá rụng, cây  tàn úa  Tình xuân mời gọi lại cùng say Đành vậy mặc đời cứ  đổi biến Cố sao tâm tĩnh sống chan hòa  Đối nhân sử thế cho  vui thỏa  Không thù không oán nhẹ lòng ta  

Xin anh đừng nhớ tình xưa

Bài thơ anh viết tặng ai Như lời nức nở gọi hoài tên em Đời em hưu hẩm lọ lem Nắng mưa côi cút không quen buộc giàng Bây giờ bến vắng đò quang Dòng đời xuôi ngược lỡ làng tình ta Sông ngăn núi trở đường xa Nửa vầng trăng khuyết mái nhà cô đơn Yêu anh không dỗi không hờn Thương anh lầy lội những cơn muộn sầu Em giờ đò rách sông sâu Ân tình nghĩa nặng gửi câu an bình Xin anh bảo trọng thân mình Đừng thơ thẩn mãi nhớ tình cũ xưa Tình qua mưa tạnh gió đưa Hai ta hai nửa không vừa hợp nhau

Ta vẫn đi về với chỉ mình ta

Một nửa vầng trăng lang thang cuối trời Mải miết trôi hoài đâu là bờ bến Quá nửa đời người hẹn hò không đến Năm tháng chảy trôi vô nghĩa vô tình Ta vẫn đi về với chỉ mình ta Mấy chục mùa thu, mùa cây thay lá Tuổi trẻ đi qua thân già khác lạ Mênh mông biển đời ta vẫn chỉ mình ta Thề hẹn làm chi lầm lỡ oan ra Aỏ ảnh mơ hồ hư vô mộng mị Lầy lội chông gai đau đầu suy nghĩ Cứ vậy mình ta ngon giấc an lành Hò hẹn làm chi, lời hứa mong manh Thêm tủi lòng những đêm sương giá Vẫn chỉ mình ta cô đơn buồn bã Năm tháng cút côi ta vẫn chỉ mình ta Dòng đời xuôi ngược rộng lớn bao la Đắng cay chua chát đã từng nếm trải Không có công bằng nên đời khổ mãi Mong nhớ chi ai đêm lạnh thêm dài Đêm tối qua rồi nắng ấm ban mai Người đã ra đi người không trở lại Đâu có gì là tồn tại được mãi Rồi tất cả sẽ hóa thành rong rêu Một nửa vầng trăng lang thang cuối trời Mải miết trôi hoài đâu là bờ bến Quá nửa đời người hẹn hò không đến Năm tháng chảy trô

Đường đến anh

Đường đến tim anh đồ thị hàm sin Uốn  ngoằn nghèo trải dài xa tít tắp Em làm sao đủ sức đến điểm gặp Giao điểm anh ở mãi tận vô cùng Em sao biết chúng mình có điểm chung Khi anh em không chung miền xác định Hai chúng ta có hai miền sở thích Em khai căn anh lại muốn bình phương Những ẩn số suất hiện rất bất thường Trong không gian đa chiều nhiều biến Em phải biến hình trong phép tịnh tiến Để tìm ra nghiệm thực của tình ta Trên mặt phẳng tọa độ đê các bao la Đường đến anh ghập nghềnh hàm bậc bốn Bao lần quắt quay xuống lên nhào lộn Để tìm ra quỹ tích của điểm giao  Em tới rồi điểm cực đại cao cao Dõi theo anh đi trên đường tiếp tuyến Trong không gian mênh mông hơn biển Em dõi nhìn thấp thoáng anh dần xa

Rôi cũng thành thiên cổ

Thôi đành  mặc kệ cách trở trái ngang Cứ coi như em có anh gần gũi An ủi lòng cho quên đi buồn tủi Dẫu không gần cũng đủ ấm lòng em Ngày nối ngày rồi cũng sẽ thành quen Hai chúng mình rồi mỗi người một chỗ Ngày tháng  trôi thoáng chốc thành thiên cổ Cần chi đâu cứ phải ở cận kề Một đời người nhiều lắm những đam mê Rồi tất cả bỏ lại cho dương thế Ngày ra đi mang được gì có thể Ngoài chút tình thương nhớ dành cho nhau Anh ạ nếu còn có một kiếp sau Anh hãy sớm tìm ra em anh nhé Và hay nhớ gặp nhau từ khi trẻ Đừng để muộn màng lỡ dở ghe anh?

"Thơ về cuộc sống" Đất nước mình

ĐẤT NƯỚC MÌNH "Đất nước mình ngộ quá phải không anh Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ Những dự án và tượng đài nghìn tỉ Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay" Đất nước mình thương quá phải không anh Các em thơ đu dây đi học Thật vui mắt lệ rơi như muốn khóc Hỏi đất nước nào dám sánh với Việt  Nam Có cả tượng các vị bộ công an Còn rồi đây xếp hàng các bộ Rất nhiều tượng dọc ngang đường phố Dân chúng ta phải nên rất tự hào Đất nước mình anh không biết hay sao Nông nghiệp chăn nuôi đua nhau sáng kiến Hóa chất tràn lan ẩn tàng thực phẩm Dân chúng tài cao làm giả các mặt hàng Đất nước mình liệu còn có bình an Em sợ lắm chẳng biết làm sao nữa Cũng chắng dám tin những gì ai hứa Anh hãy nói giùm em phải làm sao ?