Skip to main content

Posts

Showing posts from May, 2014

Quyết giữ đến cùng chủ quyền biển đảo

Ta ước làm thần sóng Nổi một trận cuồng phong Lũ tàu đừng có hòng Có thằng nào chạy thoát Nhấn chìm ngay một loạt Lũ cướp cùng giàn khoan Chúng mày sẽ ngủ ngoan Lòng đại dương muôn thủa Việt Nam không chịu thua Cứ để bay làm trò Ăn cướp lại la làng Toàn dân việt sẵn sàng Chiến đấu không đầu hàng Hy sinh không nô lệ Lịch sử xưa như thế Lũ tàu đừng có mơ Dân Việt đang vẫn chờ Khôn ngoan tự bỏ đi Đừng để sảy ra gì Phải hòa máu biển đông Hãy bỏ tính cuồng ngông Dân Việt yêu hòa bình Bạn hữu , kết giao tình Nhẫn nại thiện lòng mong Trung Việt được an hòa Toàn dân việt một lòng Không bỏ qua cho song Quyết giữ trọn đến cùng Chủ quyền biển và đảo

Em đi để lại nỗi buồn riêng ta

Có một lần em bước vội qua ta  Chưa kịp nhận ra em đã đi rồi  Ta vô ý hay tại em vô tình  Để chúng mình chia cắt nẻo đường xa  Em đi rồi để nỗi buồn riêng ta  Khoảng trống cô đơn sao thể lấp đầy  Em là gì.? khổ ta mỗi phút giây  Nhớ về em lại bùng cháy lửa tình  Em đi rồi còn lại ta một mình  Ngẫn ngơ lòng, dõi bóng em mờ xa  Em đi rồi, cơn gió thoảng lướt qua  Lầy lội đời ta ,mong nhớ nghập chìm  Em đi rồi để ta mãi kiếm tìm  Dáng hình em trong vô vọng khát khao  Đau nhói con tim thổn thức nghẹn ngào  Cứ đợi hoài,đợi mãi, một trái tim  Em đi rồi mình ta đứng lặng im  Dẫu vẫn biết thời gian không quay ngược  Mà lòng ta vẫn cứ thầm mơ ước  Thương nhớ ngày xưa trở lại bây giờ  Giá níu được dấu yêu xưa trở lại Ta chói em bằng trái tim sâu nặng  Bằng tình yêu cả đời ta cóp nhặt  Sẽ yêu em bây giờ và mãi mãi

Khúc nhạc ve buồn

Chuyên xưa kể lại, có một chàng trai Say đắm yêu thương,một người con gái Trắc trở đoạn trường, họ không quản ngại Tri kỷ uyên ương, tình đẹp nặm nồng Thề hẹn cùng nhau, trăm năm vợ chồng Mỗi buối sớm mai, hẹn hò gặp gỡ Vui mừng xiết bao, miệng cười rạng rỡ Sánh bước chung đường, cùng nhau tới trường Bỗng một ngày đó, ngờ đâu tai ương Căn bệnh nan y, cướp chàng đi mất Choáng lặng đau buồn,cơn đau tê tái Ngơ ngẩn miên man, chẳng nhận ra ai Cô không trở lại theo giấc ngủ dài Hóa thành chùm họa, gọi là phượng vĩ Hồn tràng trai,  càng thêm buồn rầu dĩ Thương nàng vô hạn, chàng hóa con ve Từ khi đó, cứ đến mỗi mùa hè Ôm chùm hoa phượng,ve kêu inh ỏi Ve ve ve, nắng hè không mệt mỏi Ra rả suốt ngày, như đang gọi ai Như tiếng kêu than, mối tình trái oan Hè nào ,năm xưa, tình nồng ,dang dở Trốn mùa đông,hẹn cùng hoa phượng nở Rộn rã nhạc ve một bản tình ca Ôn kỷ niệm xưa , không nỡ rời xa Đỏ cháy yêu thương, màu hoa phượng thắm Khúc nhạc ve sầu, nghĩa tình s