Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2013

TÌNH BẠN

Mỗi người ,trong cõi đời thường Có ai không muốn có tình yêu thương Như dòng nước mát tưới cây nắng hạn Cần lắm tình thương cho tôi và bạn Mỗi người  mỗi  vẻ xinh tươi Mà khi đơn độc dung nhan buồn rượi Còn đâu, nghe thấy tiếng cười Khi nào buồn khổ mười mươi Bạn gọi tôi nhé, tôi sẽ tới ngay Tôi ngồi bên bạn,nghe bạn dãi bày Hoặc là tôi kể, những điều hay hay Tôi sẽ cùng bạn gỡ nỗi buồn phiền Mỗi người đều có nỗi buồn luôn phiên Xin đừng tiết kiệm,lời gọi tới tôi Nếu khi bạn gọi,tôi không trả lời. Thì là khi ấy .bạn hãy tới ngay. Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Muộn phiền thế thai ,tôi xin bỏ lại. Tôi đẫ ra đi theo phật lưu ly Tôi độ cho bạn những gì bạn yêu Tôi đang cần bạn giúp tôi điều này Hoặc là tôi đã,ngủ say mất rồi. Nếu là như vậy ,bạn đừng bối rối. Tôi không tội nghiệp Mà tôi đang cười ,cùng phật như lai Mu

Tự giới hạn

Tự giới hạn lòng thôi không nhớ Mà sao trai tim cứ thét gào Anh ơi ,anh ở chốn nào? Cớ sao bổng chốc tan vào hư không. Để em một kiếp má hồng Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông. Chăng hay còn có mùa xuân quay về. Ngày dài tiếp nối lê thê Nỗi buồn trĩu nặng tái tê,trong lòng. Tự giới hạn lòng thôi chờ mong. Dấu yêu chôn chặt đáy lòng cho song. Tự giới hạn lòng thôi bối rối Mà sao chẳng yên lúc đứng ngồi Miền xa mờ mịt, anh ơi!,,đừng lạc lối Để tình ta mãi mãi dần xa trôi Thời gian trôi nhung nhớ không phai mờ Hình bóng người xưa ,chất đầy , trí nhớ Anh chẳng tin đâu ,phía bến bờ dang dở Em vẫn mãi gọi, hai tiếng .."Anh ơi?" Tự giới hạn lòng thôi không nhớ  Mà sao trai tim cứ thét gào  Anh ơi ,anh ở chốn nào?  Cớ sao bổng chốc tan vào hư không.   Để em một kiếp má hồng  Nhớ anh mòn mỏi,tháng ngày ngóng chông  Bốn mùa ,xuân hạ, thu ,đông.  Chăng hay còn có mùa xuân quay về.  Ngày dài tiếp nối lê thê 

Biến cố nào..?

Biến cố nào...? Để tình ta chia xa . Biến cố nào? đời ta chia đôi ngả Anh đừng xa em ra miền vô cực . Đừng để lạc em trên trường số phức. Trường số phức ,thực ảo thật khó lường Em không thể tìm được ra phương hướng Quỹ tích đời em ,cũng không tìm được. Tọa độ nào,cho đời không đơn điệu. Biến cố nào ...? Em không thể hiểu. Vừa ngày qua anh mới nói lời yêu Mà giờ đây anh đã xa vô cực Khiến tim em nghẹn ngào đau nhối  nhức Khổ cho em , chẳng tìm ra công thức Nối lại tình ta nguyên vẹn ban đầu Biến cố nào ? cho dấu yêu xưa trở lại Phương trình nào cũng toàn nghiệm ngoại lai Giới hạn tình ta, em cố tìm hoài. Dãy số tình yêu cứ mãi nối dài Lại cao mãi ,dần thành cấp số nhân Lại chất chồng cho lòng thêm trĩu nặng Thôi từ nay,chuỗi tháng ngày xa vắng Kỷ niệm yêu, em gom chật đắng lòng Giới hạn nào cho vơi bớt chờ mong Một tiếng em ơi! một lời an ủi. Thiếu vắng anh em chỉ là buồn tủi. Một kiếp đơn côi ,phận đời đen đủi. Sóng vỗ biển xa,cánh chim chiều mỏi mệ

TA MÃI LÀ CỦA NHAU

Cõi trần gian kiếp này Anh và em có mặt Sao ông trời ngăn cách Ta không gặp được nhau Để ta sống , đơn côi Hết mất nửa, đời rồi Em hằng mơ, gặp anh Khi màn đêm trời tối Khiến lòng em bối rối Thế là em quyết định Đinh ninh chỉ một điều Em chờ đón, anh yêu Sớm chiều em trông ngóng Một bóng hình trong mơ. Bỗng dưng đến một giờ Anh hiện ra trước mặt Đôi bàn tay nắm chặt Lòng nghẹn trào nước mắt Như trời đã sắp đặt Cho mình gặp được nhau Mình đã nguyện trước sau Dù sông cạn đá mòn Tình vẫn một lòng son Một tình yêu vẹn tròn. Dù xuân sắc chẳng còn Quên đi chuyện buồn cũ Mối tình xưa bụi phủ Cần có nhau là đủ Anh tặng em , hết thảy Nửa đời anh còn lại Trái tim yêu nồng cháy Cùng say đắm nồng nàn. Em nguyện suốt đời này. Chỉ thương nhớ, mình anh Cả sớm trưa ,chiều tối. Theo anh ,đến cuối trời.

Ngày tám tháng ba

Hôm qua định làm thơ. Thấy đầu đau mắt mờ Thôi đành chờ mùng tám Có thi sĩ tặng thơ Ngày tám đã qua rồi Thi sĩ ,thơ không thấy Chỉ thấy buồn vu vơ Anh ơi!sao không nhớ Tặng em mấy vần thơ Để em mãi ngóng chờ Nỗi niềm em hằng mơ Nhớ anh từng hơi thở Mùng tám một ngày qua Thơ anh em không nhận Phải chăng anh thành thật Không dối mình dối em. Đời em tàn hương sắc Lại biển trời cách mặt Sao đủ ấm tình anh Thôi đành là số phận Em sẽ gắng chấp nhận Một mình mãi đơn côi Nhung nhớ xin phai phôi Dấu yêu thôi đành khép

Bài toán tình yêu

Em nay nhung nhớ tới thăm anh. Nhà anh facebook ,buồn hưu quạnh Nhìn trước ngó sau không thấy anh Buồn lòng ,em để lại dòng tin nhắn Lệ rơi lã chã mà chát mặn Nghẹn ngào, hờn tủi lòng đau thắt Tại sao anh ơi ? mãi ngăn cách Định lý nào cho đường ta chung lối Giới hạn nào cho lòng hết đơn côi Công thức nào cho tình anh hết chia đôi Hệ quả nào ngăn hạt châu buồn hận tủi Ta không muốn tình ta ngắn ngủi Cứ loanh quanh trên vòng tròn lượng giác Anh không dám thả mình qua giới hạn Bài toán tình em giải mãi, không ra. Dầu tình anh vẫn mãi, mặn mà Không thể anh ơi ! em không thể? Để anh viết mãi, bài ca buồn như thế Em lại quay về ,tìm biến tích phân Tìm giới hạn ,khai căn biết bao lần. Biến cố cuộc đời đâu biết trước Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng Đáp số đúng rồi lại thành sai Yêu anh ,em không gì quản ngại Dẫu hai ta ở hai đầu xa ngái Vẫn dõi theo nhau ,một nhịp đập con tim Vẫn cùng nhau ,tìm một đáp số lim Điểm hội tụ dẫu còn ngoài vô cực .........