Skip to main content

Posts

Showing posts from January, 2013

XÓA TÊN ANH

Em xóa tên anh ,em xóa hết Để không còn dấu vết nơi anh Bởi tình ta ngang trái mong manh Dấu yêu vừa chớm thôi đành khép Phút yếu lòng chới với tơ vương Em nén lòng vùi dấu nhớ thương Không dám gọi anh dù là phút chốc Càng hụt hẫng càng thêm đơn độc Càng cố quên ,lại càng thêm nhớ Càng dầy thêm nỗi niềm trăn trở Dông bão biển khơi xa bến bờ Đêm lạnh canh tàn mãi bơ vơ Bởi thương nhau nên ta xa cách Thôi từ nay duyên phận chia đôi Thôi từ nay đôi đường đôi ngả Thôi từ nay ta mãi xa Em xóa tên anh . Rồi anh sẽ quên em như xa lạ Bởi đời em tàn sắc phai hương Bởi đời em nặng gánh đoạn trường Đừng hỏi vì sao em im lặng Thời gian trôi những ngày xa vắng Thương nhớ hoài rồi cũng phôi phai Đường hạnh phúc anh lại cùng ai

VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ

Chẳng thể biết trước nay ta về đây Kỷ niệm năm sưa vẫn đủ đầy Chèo đèo lội suối đi cầu dây Đến với đàn em nhỏ thơ ngây Nơi vùng cao,rừng sâu  học chữ Vẫn nhớ bao đêm ta mất ngủ Bọ đốt khắp người nở đầy hoa Ngày ngày  rau bắp vẫn cười xòa Cuộc sống giản đơn dần trôi qua Cùng đàn em nhỏ thân thương quá Chẳng hiểu vì sao duyên cớ lạ Ta lại đến nơi ta cần đến Nay trở lại đây nơi trường cũ Không dấu rêu phong,không bụi phủ Trường xây ngói mới đẹp khang trang Đèn điện lung linh khắp bản làng Đường rộng thênh thang,rừng sơ xác Bỗng thấy trong lòng buồn man mác Bóng cây năm ấy ta ngồi nghỉ Đã bị tặc lâm đưa tiễn  đi Ta trở về đây chẳng mấy khi Vẩn vơ suy nghĩ để làm gì Nhớ thăm bạn cũ cho thỏa ý Bao ngày cách trở vẫn chờ mong Lưng núi mây mù sương mờ ảo Mây vờn ôm núi đẹp biết bao Thầm ước có ngày ta trở lại Sánh bước trên đường cùng bạn thân

Đời cô đơn

Tu là tích phước  Tình là dây oan  Đời là bể khổ  Mỗi con người là một con số  Mỗi con số là một con đường  Đường của ta là chông gai sỏi đá  Nên đời ta đơn côi băng giá  Chẳng ai dám cùng ta đi cả  Dù là vậy ta cũng không thể ngã  Ta không thể nhận tình thương hại  Của những người xa lạ qua đường  Ta phải bước đi trong gắng gượng  Còn bao điều đón đợi phía trước  Việc nhà việc nước không bỏ được  Ta phải đi đến cuối con đường  Mong sao trả hết nợ đời thường  Chẳng còn vương vấn đến yêu đương  Trải qua một kiếp đoạn trường  Thân ta như một loài hoa dại  Mọc ở ven đường dãi nắng dầm sương  Hoa không khoe sắc, không tỏa hương  Chỉ âm thầm làm ra mật ghọt  Góp Với đời thêm vị dịu êm  Và lặng lẽ úa tàn trong sương gió. Tu là tích phước Tình là dây oan Đời là bể khổ Mỗi con người là một con số Mỗi con số là một con đường Đường của ta là chông gai sỏi đá Nên đời ta đơn côi băng giá Chẳng ai dám cùng ta đi cả Dù là vậy

Đừng xa nhau anh nhé

Ở phương trời xa, anh ơi có biết ?  Em là cây, anh là ánh mặt trời  Là khát khao em tìm kiếm cả đời  Là hạnh phúc em vẫn hằng mong đợi  Nguyện ước cùng anh đến cuối chân trời  Mãi yêu anh dù vật đổi sao rơi  Mãi,bên anh không bao giờ xa rời  Cùng sẻ chia, mọi buồn vui, cuộc đời  Dẫu biết rằng em chẳng thể tuyệt vời  Em chỉ biết yêu một mình anh thôi  Thương nhớ anh hoài sớm trưa chiều tối  Chỉ xin đừng xa nhau nhé anh ơi  Bởi em sẽ không thể nào chịu nổi  Bởi trái tim em đã trao anh rồi  Em không thể ,xa anh đâu anh ơi  Mong một tiếng em, sớm trưa,chiều tối.  Cũng đủ vơi nỗi nhớ trong em rồi  Chỉ mong thấy nụ cười anh trên môi  Đừng xa nhau,đừng nữa nhé anh ơi  Hãy yêu nhau bằng tình yêu đằm thắm  Hãy thương nhau như con tim mang nặng  Bằng nỗi khát khao dấu kín trong lòng  Cho em đáp đền những điều anh mong  Em sẽ tặng anh , phần đời còn lại  Sẽ yêu anh bây giờ và mãi mãi  Bằng nhớ thương ,em góp nhặt cả đời  Đừng xa em, lần nữa nhé anh ơi  Đừng để tì

ĐỪNG BỎ MẶC EM

Anh ơi ! Giờ này anh ở đâu? Ở miền quê tràn đầy nắng gió Hay ở rừng xa, ngút ngàn cây cỏ Hay đang làm bao việc nhỏ ,to Anh có biết không? ở nơi đây Em đang dạo bước chỉ một mình Trong lạnh giá chiều đông biên giới Trong cô đơn ,buồn sâu,nhớ, tơi tả Anh có biết không? Thời gian qua em chỉ xin được bình yên Mà sao trong  trái tim không thể quên Em nhớ tất cả những gì thuộc về anh Bàn tay,ánh mắt,nụ cười,và hơi thở Em nhớ tất cả những nơi đi cùng anh Từng ngày qua, trong em đầy ắp những ký niệm Em nhớ cả những nỗi đau em phải mang Em nhớ anh bỗng dưng giữa con đường bật khóc Em nhớ anh, mong thấy anh vài giây phút Trái tim em vẫn yêu anh từng giờ Ở nơi đây em đang buồn lắm Anh có biết không ? Ở nơi đây em đang khóc vì anh Ở nơi đây . Chỉ mình em đang khóc trong mưa Đừng bỏ mặc em nơi đây một mình Đừng bỏ  mặc em bơ vơ trong sầu nhớ Đừng để nước mắt em rơi trong vô vọng Đừng làm  tim em thêm nhói đau vì anh Đừng để thời gian xóa hết những  kỷ niệ